CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 332

Lâm Lạc Thanh cười. “Sẽ có ngày đó mà. Này, đừng nói với tôi là chị

không đoán ra Road là ai nhé”.

Tân Thần cũng cười, “Hoa có người nhận là được, là ai cũng chẳng

sao. Tôi không đoán làm gì”.

Bỏ máy xuống, cô dựa lưng vao ghế, nhìn quanh ngôi nhà, nghĩ, thực

sự là thế, ai cũng không quan trọng.

Hôm sau Lâm Lạc Thanh đến giúp Tân Thần từ sớm, đóng gói tất cả

sách và tài liệu cô đã chuẩn bị sẵn. Giá sách trống rỗng, Tân Thần gọi
người thu mua gom đồ điện gia dụng cũ ở dưới lầu, thỏa thuận xong giá
tiền rồi bắt đầu bảo họ dỡ bỏ máy điều hòa, bình nước nóng, dọn máy giặt,
tủ lạnh, giá sách, bàn làm việc, tủ quần áo đi hết.

Lúc sau cô lại gọi mấy nhà hàng xóm thân quen dưới lầu, bảo họ rằng

mình sắp dọn đi, có rất nhiều thứ không dùng đến, mời họ xem nếu dùng
được thứ nào thì cứ lấy đi. Cô ở đây từ đó đến nay, những người hàng xóm
ấy đa phần đều là đồng nghiệp hoặc người quen của bố cô và ông bà nội,
gần như đã chăm sóc cô trưởng thành, quan hệ rất tốt, sau vài câu khách
sáo liền bắt đầu chọn thứ mình cần dùng. Rất nhanh, nồi cơm điện, bình
đun nước bằng điện, lò vi sóng, đèn bàn, ghế, chăn nhung, chăn điện, thảm
len, thảm điện và các vật dụng khác, họ đều lấy mang xuống dưới.

Lâm Lạc Thanh đứng một bên nhanh nhẹn dọn dẹp dây điện, đóng gói

máy tính, máy scan và máy in của cô lại, chỉ chiếc túi máu đỏ đậm đặt ở
góc tường. “Trong đó là gì thế? Định đóng gói hay đem tặng?”

Lộ Phi xuất hiện ở cửa. Người ra kẻ vào và khung cảnh ồn ào khiến

anh hơi bất ngờ. Anh dừng chân, đứng ở bậc thềm cửa.

Anh cũng thấy ngay chiếc túi ấy, rồi ngẩn người. Đương nhiên anh

vẫn nhớ đó là thứ do anh mang đến. Anh từng dạy Tân Thần chơi cờ trong
căn nhà ấy. Đang định lên tiếng thì anh nghe Tân Thần chậm rãi nói: “Bác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.