CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 392

“Thế nên anh vừa nói chia tay, em đã gật đầu nhận lời?”.

Tân Thần lặng im. Quãng thời gian đó Phùng Dĩ An tỏ ra hơi thô lỗ,

thường xuyên cãi vã rồi chiến tranh lạnh với cô chỉ vì những chuyện nhỏ
nhặt, hơn nữa không chỉ một lần rũ áo bỏ đi. Cô khó mà không thấy hoang
mang và chán nản,chỉ vì nghĩ rằng nếu đòi chia tay sẽ khiến bác không vui,
thế là đành nhẫn nhịn. Đến khi bà Phùng đến tìm cô, cô mới biết nhà người
ta đã cãi nhau rất căng thẳng vì cô rồi.

Cô khách sáo gọi bà ta là dì Phùng, nhưng bà ta lại gọi cô là “cô Tân”,

nói rất thẳng thắn, “Tôi và cha của Dĩ An vừa biết được một số chuyện,
cảm thấy cô và Dĩ An không hợp nhau lắm”.

Tân Thần lạnh lùng, chờ nghe bà tuôn ra một tràng: Chụp ảnh quảng

cáo chẳng ra gì, yêu sớm, bồ bịch nhiều, không có mẹ, cha từng bị cuốn
vào vòng lao lý… Cô bỗng lạnh mặt, nhướng mày cười nói, “Dì ạ, dì phí
sức tìm bao nhiêui thăm thế, chi bằng đến hỏi thẳng cháu. Chắc chắn sẽ kể
tường tận hơn họ nhiều”.

“Thế à?”. Bà Phùng cười ngập ngừng, “Lúc bác cô giới thiệu lại chẳng

nói rõ với nhà tôi, chỉ nói cô là con một gia đình đơn thân, điểm này đã
khiến tôi không hài lòng lắm. Cô nghĩ nếu đã sớm biết mọi chuyện thì nhà
chúng tôi sẽ để Phùng Dĩ An gặp cô ư?”.

Tân Thần nghiêm túc nói, “Bác cháu chưa bao giờ có sở thích quan

tâm tới những chuyện vặt đó, bác cũng không cần che giấu gì cho cháu cả.
Những chuyện dì nói, cơ bản đều là chuyện riêng của cháu, không liên
quan tí nào đến bác cháu cả. Cháu chưa bao giờ giấu giếm ai, nhưng cũng
không có nghĩa vụ khai thật với ai cả. Dì không thể chấp nhận thì đó là
chuyện của dì”.

Bà Phùng hiển nhiên không ngờ thái độ của cô cứng cỏi đến thế, “Cô

tưởng cô đã khống chế được Dĩ An thì không cần biết quan tâm người lớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.