CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 418

thế nào rồi?”

“Cũng ổn. Bác sĩ hội chẩn rồi. Tình trạng bệnh tim khá ổn định, cũng

loại trừ hội chứng Meniere, theo dõi thêm vài ngày nữa chắc sẽ ra viện
được. Ôi, canh gà em nhờ Lộ Phi mang đến rất ngon”

Tân Thần cười hi hì, “Ngày mai em mang canh bồ câu đến. Chị nói

bác cứ yên tâm tĩnh dưỡng. Hôm nay gấp quá nên không kịp vào thăm bác,
xin lỗi”

Đặt di động xuống, Tân Thần dựa vào ghế, không nói gì. Lộ Phi cũng

im lặng. Anh chăm chú lái xe, khẽ liếc nhìn gương mặt hơi nghiêng về phía
cửa sổ ấy. Ở góc nhìn của anh, chỉ có thể thấy mái tóc buộc gọn của cô hơi
lỏng lẻo, một bên tai xinh xắn thoắt ẩn hiện giữa làn tóc, mắt khép hờ, môi
mím chặt, có vẻ mệt mỏi không che giấu.

Chiếc xe vào đến khu nhà, Lộ Phi tắt máy. Tân Thần cởi dây an toàn,

nói: “Cảm ơn, tạm biệt”, rồi đưa tay mở cửa xe.

“Tiểu Thần, nếu em cần một nơi để yên tĩnh một mình…”

Tay Tân Thần dừng trên cửa xe đã hé mở, quay lại nhìn anh, lắc đầu:

“Không, Lộ Phi, em sẽ ở đây đến khi đi Côn Minh. Không ai có tư cách
yêu cầu mọi người phải yêu thích mình. Em sẽ không làm những chuyện
khiến bác em và Địch Tử thắc mắc. Họ đối với em rất tốt, đã vượt xa cái
không thích của bác gái với em rồi”. Cô không giẫm lên bậc thềm dưới
cánh cửa xe mà nhanh nhẹn nhảy xuống, với tay lại đóng cửa rồi bỏ vào
trong.

Lộ Phi về biệt thự, Lộ Thị đang ở phòng ngủ sắp xếp hành lý. Công

việc bên này đã xong được một thời gian, cô định ngày hôm sau sẽ về
Thâm Quyến. Lộ Phi ngồi trên chiếc ghế sofa nhỏ gần cửa sổ, duỗi hai chân
ra nhìn chị anh bận rộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.