CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 464

“Quen ỷ lại vào một người là chuyện rất đáng sợ. Em sẽ không cho

phép bản thân làm thế nữa. Huống hồ em đã có lý do để không ở lại. Nên
đừng thử nữa, được không?”.

Lộ Phi nhìn cô chăm chú, “Xin lỗi vì anh khiến em không vui như

vậy”.

Tân Thần cười, “Lộ Phi, đừng xin lỗi em nữa. Anh lúc nào cũng thế,

không kiềm chế được thế là mềm lòng. Còn nói nữa thì em sẽ xem như anh
có lỗi với em thật đấy. Nhưng anh không nợ gì em cả. Đừng kiên trì xem
niềm vui và cuộc sống của em là trách nhiệm của anh nữa. Anh không gánh
vác nổi, mà em cũng không dám để người khác phải gánh vác đâu”.

“Em xem anh là một kẻ tốt khờ khạo hay mềm lòng, hổ thẹn, bị trói

buộc bởi cảm giác trách nhiệm rồi”. Nụ cười bên khóe môi Lộ Phi càng
tươi hơn, “Nhưng Tiểu Thần, nếu đến bây giờ là anh còn ảo tưởng muốn
chịu trách nhiệm về cuộc sống của em, thì thực sự là không hiểu về em chút
nào. Anh chỉ mong em được vui, cho dù nguyên nhân của niềm vui đó có là
anh hay không”.

Sáng hôm sau Tân Thần nhận được điện thoại của bên công ty phá dỡ,

mời cô đến văn phòng làm thủ tục. Cô tưởng là sắp xếp kiểm tra nhà cô nên
uể oải nhận lời.

Bên ngoài mưa lất phất, không khí khá mát mẻ. Tân Thần đến văn

phòng, đăng ký tên mình với nhân viên. Một lúc sau, giám đốc Vương của
công ty đích thân tiếp cô, bảo cô rằng chỉ cần ký tên vào mấy tờ giấy thì
tiền bồi thường có thể được gửi thẳng đến tài khoản của cô.

Nhìn mấy tập giấy tờ nội dung phức tạp, Tân Thần khó tránh khỏi

nghi ngại. Giám đốc Vương nói vẻ rất khách sáo: “Cô Tân, cô cũng biết dự
án này là do tập đoàn Hạo Thiên khai thác. Sếp Lộ bên ấy sáng sớm đã gọi
điện từ Thâm Quyến đến đây, chúng tôi phải làm theo lời cô ấy dặn dò”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.