CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 68

và còn có tiếng vọng mơ hồ, không giống lắm với giọng cô.

Vậy thì, phải đi đâu đây?

Sau khi Tân Địch tốt nghiệp đại học đã từng rất muốn đến vùng duyên

hải nơi ngành thời trang rất phát triền để làm việc. Cô đi tỉnh để thực tập,
công ty thời trang nổi tiếng ấy có ấn tượng rất sâu sắc với các tác phẩm
thiết kế và những phần thưởng cô đoạt được trong thời gian học tập, đã
muốn ký hợp đồng với cô. Nhưng bà Lý Hinh mẹ cô lại bị bệnh tim và thấp
khớp, những bệnh mạn tính đó lại cùng phát tác một lượt vào mùa hè ấy.
Bố cô là lãnh đạo một cơ quan nhà nước, công việc rất bận rộn, thực sự
không thể phân thân được. Cô đành quay lại chăm sóc mẹ, sau đó gửi hồ sơ
xin việc cho Tác Mỹ và được được nhận vào làm ngay, cho đến tận hôm
nay.

Tuy đường sự nghiệp của cô cũng khá thuận lợi trong đám bạn học,

nhưng cô luôn hâm mộ cuộc sống tự do tự tại, có thể làm chủ bản thân của
cô em họ, “Thần Tử, em muốn đi đâu thì đi, tự do hơn chị nhiều”.

Tân Thần cười không nói. Đương nhiên về lý luận thì đúng là thế. Tân

Khai Vũ bắt đầu làm ăn ở Côn Minh khi cô học năm thứ ba trung học, đã
bán định cư ở đó, chỉ thỉnh thoảng mới về. Người duy nhất mong cô ở lại là
bác trai, lý do cũng chỉ là “một cô gái tốt nhất đừng đi xa để chịu khổ làm
gì”

Mọi người đều ngỡ Tân Thần từ lúc học đại học đã bắt đầu mê mẫn du

lịch và khám phá sẽ làm việc ở một nơi khác. Năm tốt nghiệp, thậm chí cô
còn nói chuẩn bị đến thành phố lớn để thử cơ hội tìm việc. Tân Khai Minh
cũng không ngăn cản được. Thế nhưng ngoài suy đoán của tất cả, cô đi
khoảng hơn nửa tháng lại lặng lẽ quay về.

Bà Lý Hinh nhếch môi, đoán chắc cô không tìm được việc gì nên đành

lủi thủi quay về. Tân Khai Minh lại nói: “Sao lại gầy thế kia? Không sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.