CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 19

trá. Anh muốn hút thuốc, sờ túi một cái mới nhớ hết thuốc rồi, theo thói
quen móc một hộp kẹo nhỏ tung chơi.

Cho đến khi chai nước khoáng gần hết, ghế xe không bốc khói nữa,

những người khác mới vừa nói vừa cười trở về.

Vương Tiêu xách một túi mía đã gọt xong cho Tưởng Tốn, nói nhỏ:

“Cho chị.” Lại xấu hổ thêm một câu, “Chị đừng buồn nha!”

Tưởng Tốn cười, cũng không khách sáo. Vương Tiêu vui vẻ lên xe,

lúc này mới phát hiện chỗ ngồi có thay đổi. Mọi người tùy ý nói đôi câu,
ngược lại không ai để ý, hai hàng sau chật chội như cũ.

Đóng cửa xe, Tưởng Tốn ném chai nước khoáng sang ghế phụ. Thân

chai âm ấm nhơm nhớp, vừa vặn ngâm ở chỗ bốc khói, lúc này rơi trên đùi
Hạ Xuyên.

Hạ Xuyên không nói gì, quẳng chai nước ra sau, đập trúng ngực A

Sùng. A Sùng la lên: “Thứ gì vậy!” Vừa cầm vừa sờ, “Ai da sao nhớp thế
này?”

Hạ Xuyên nói: “Nước nóng cậu muốn đó!”

Trong lòng A Sùng lộp bộp một cái, nhìn đông nhìn tây không nói

thêm gì nữa.

Xe khởi động lần nữa, đằng sau sôi nổi vui vẻ, đằng trước không khí

nặng nề.

Cách núi ngày càng gần, xa xa đã có thể nhìn thấy mây mù lượn

quanh, màu sắc xanh biếc nổi lên rõ dần. Đến chân núi, khắp nơi thấy rõ
nhà hàng và xe riêng. Mùa đông là mùa du lịch ế ẩm, trên núi lại ẩm ướt
lạnh lẽo, nhưng gần cuối năm, người muốn tới đây nghỉ ngơi cũng khá
nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.