CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 234

Tưởng Tốn lục túi của hai tên trộm. Trước đó hai tên đã nghe được

giọng cô, bây giờ nhìn thấy cô vẫn giống như sống gặp ma.

Hai tên trộm xin tha: “Bọn em cũng không dám nữa đâu. Van xin anh

chị thả bọn em đi, bọn em là lần đầu tiên mà!”

Tưởng Tốn tìm được di động và ví tiền của mình.

Di động hết pin, trong ví tiền chỉ có chứng minh thư, thẻ tín dụng và

hai trăm đồng tiền mặt, y vậy không thiếu, cô bỏ vào túi.

Hạ Xuyên nói chuyện điện thoại xong, giơ di động chỉ chỉ hai tên

trộm, nói: “Với cái IQ này của hai đứa mà cũng tới đây ăn trộm à? Cô gái
này vừa giấu mấy chục ngàn, không nhìn thấy ư?”

Hai tên trộm sửng sốt, lại khóc lên.

Tưởng Tốn nhìn Hạ Xuyên: “Không còn chuyện của anh nữa, anh đi

được rồi.”

Hạ Xuyên dựa vào lưng ghế: “Ôn chuyện cũ với cô thêm một lát.”

“Không phải vừa mới ôn à?”

Hạ Xuyên như cười như không: “Cô thích ôn chuyện cũ như vậy?…

Cũng rất hay.”

Tưởng Tốn hừ lạnh một tiếng, lên lầu sạc pin di động. Lát sau cô đi

xuống, Hạ Xuyên vẫn còn ở đó.

Đồn công an vẫn chưa cử người tới. Hai tên trộm biết hôm nay thế nào

cũng là giờ chết của mình nên cũng không ngọ ngoạy nữa.

Hạ Xuyên hỏi Tưởng Tốn: “Có đói không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.