CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 404

Trên đường xe cộ không nhiều, người dừng xe ăn cơm thì rất nhiều.

Bên kia đường có người đang đan thứ gì đó giống như chăn, còn có một
xấp bên cạnh, có người đang hỏi giá. Tưởng Tốn không có hứng thú gì. Cô
thấy một người phụ nữ mặc váy xếp ly dài ba màu đen đỏ vàng, đội nón,
đeo rất nhiều đồ trang sức đi vào cửa hàng bên cạnh, nói tiếng địa phương
với ông chủ. Sau khi nói xong, ông chủ lấy một miếng bạc ra, kẹp bằng kìm
sắt hơ trên ngọn lửa màu xanh, Tưởng Tốn đi sang theo.

Ông chủ thấy cô, chào hỏi: “Muốn mua gì sao?”

Tưởng Tốn nói: “Ở đây có gì?”

“Khuyên tai, vòng tay, dây chuyền, cái gì cũng có cả.”

Tưởng Tốn nhìn lướt, đây là tiệm đồ trang sức bạc, trong quầy hàng và

trên giá đặt đầy ắp trang sức bằng bạc, mỗi một món đều rất tinh xảo.

Tưởng Tốn chỉ một đôi khuyên tai có hình dạng dẹt hỏi: “Cái này bao

nhiêu?”

“Ba trăm hai mươi đồng.”

“Đắt như vậy sao?”

“Không đắt đâu, chỗ tôi đều là bạc thật đấy.” Ông chủ vừa nói vừa lấy

dụng cụ gõ miếng bạc trên tay, tiện thể chỉ người phụ nữ mặc váy dài, “Cô
ấy là khách quen chỗ tôi, chỗ tôi giá phải chăng nhất, không tin cô hỏi cô
ấy đi.”

Tiếng phổ thông của người phụ nữ không hề chuẩn: “Đúng vậy, giá ở

đây rất phải chăng.”

Tưởng Tốn hỏi: “Cô là người dân tộc Di sao?”

Người phụ nữ cười: “Đúng vậy, cô tới đây du lịch sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.