CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 446

Hạ Xuyên mò mẫm hai cái, sau lưng không tiện, anh ném khăn mặt

cho Tưởng Tốn, xoay người lại.

Tưởng Tốn thoáng khựng lại, vắt khăn mặt lần nữa, lau lưng giúp anh.

Lưng anh vừa rộng vừa dày, rắn chắc, da đen, ở trên còn có thể nhìn

thấy rõ mấy vết gậy. Tưởng Tốn đếm, có bốn vết rõ ràng.

Cô lau một lúc, sạch rồi, chấm thuốc nước bôi lên lưng anh. Ngón tay

cô lạnh, anh nóng, từng cái một, giống như sờ vào một cái túi chườm nóng
trong trời băng tuyết tràn ngập, da gà nổi lên cũng ủi phẳng.

Lau lưng xong, Hạ Xuyên xoay lại, nói: “Em tắm một cái đi.”

“Ừm.”

Tưởng Tốn vắt khăn lau mặt, lau mặt xong thì lau cổ. Trong phòng

không có đèn, mặt trăng và sao trên đỉnh đầu đảm nhiệm việc chiếu sáng,
bên cạnh còn mở đèn pin của điện thoại di động, ánh sáng hướng lên.

Hạ Xuyên nói: “Trên người em có bùn, lau một chút.”

Tưởng Tốn cởi quần áo, chỉ còn lại một cái áo ngực. Cô vắt khăn lần

nữa, lau sạch bùn trên cổ trên ngực từng chút một.

Hạ Xuyên nhìn một hồi, dùng thùng nước khác tiếp tục lau chân, đang

lau nhìn sang bên cạnh, người phụ nữ đó cũng đã cởi quần đang lau, bùn
đầy cả quần, mặc suốt trên đường không hề dễ chịu, thấm ướt vào chân.

Chân cô thon dài cân đối, lại trắng, trong bóng tối, thân thể như dạ

minh châu phát sáng.

Hạ Xuyên ngâm chân một lúc, nước đã nguội ngắt, anh hỏi: “Nước

của em có nóng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.