CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 638

Hạ Xuyên lại đút ba miếng thịt cho cô, thịt mỡ tự mình giải quyết.

Tay cô không thể dính nước, ăn cơm xong, Hạ Xuyên vắt khăn nóng

rửa mặt lau tay cho cô. Hôm nay còn phải chạy về Hà Xương, nửa ngày
còn kịp, nói không chừng còn có thể ăn cơm tối với A Sùng. Hai người bắt
đầu thu dọn hành lý.

Hành lý của Hạ Xuyên ở cả đây, toàn là quần áo, đồ vệ sinh cá nhân

mua lúc đến Hà Xương. Tưởng Tốn không có đồ gì để thu dọn, nhân tiện
giúp anh thu dọn một chút.

Chiếc nhẫn bạc trên ngón tay cái của cô lóe sáng, lấp lánh, trông như

có thể rơi xuống bất cứ lúc nào. Tưởng Tốn tháo nhẫn ra, nói: “Sắp rơi rồi.”

Hạ Xuyên nói: “Về tìm sợi dây chuyền cho em.”

Tưởng Tốn nói: “Dây đỏ là được.”

Hạ Xuyên nhìn một cái: “Có thích không?”

Tưởng Tốn hỏi: “Anh bảo anh ta khắc như vậy ư?”

“Ừm.”

Con báo hung ác, tràn đầy sức mạnh, giống như một người đàn ông có

cơ bắp, phun lời thô tục.

Còn nữa, nó là động vật chạy nhanh nhất trên đất liền, khi chạy rất

nhanh có thể đạt tới trăm cây số một giờ.

Cả đời nó ở trên đường, sống trong tốc độ.

Tưởng Tốn không nói thích, cũng không nói không thích. Cô sờ sờ,

rồi đeo vào ngón cái. Ánh nắng chiếu xiên, chiếc nhẫn bạc lấp lánh rực rỡ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.