CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 641

Đầu đầy mồ hôi, nhiệt độ máy điều hòa cao, bọn họ đều nóng.

Tưởng Tốn thở yếu ớt, được anh kéo trở lại giường, nửa ngày mới tìm

lại mình, mở mắt ra. Hạ Xuyên đang nhìn cô không chớp mắt, cô uể oải
hỏi: “Mấy giờ rồi?”

Hạ Xuyên nhìn giờ: “Một giờ, ngủ thêm nửa tiếng nữa.”

“Kịp không?”

“Kịp, tôi tính rồi.”

“Ừm…” Tưởng Tốn nhắm mắt lại, một lát sau, lại mở mắt. Hạ Xuyên

ngủ sấp, vết đỏ trên lưng đã trở thành màu tím bầm, từng đường giao nhau
loạn xạ, vô cùng kinh khủng.

Cô đụng một cái, bắp thịt Hạ Xuyên căng lên, anh mở mắt ra. Tưởng

Tốn hỏi: “Anh thế này còn lái xe được ư?”

“Không sao.”

“Vừa rồi ở bệnh viện sao không để bác sĩ xem thử?”

Hạ Xuyên cười: “Ông già chịu mấy gậy mà phải cần bác sĩ khám à?”

Tưởng Tốn “hừ” một tiếng: “Lát nữa để tôi lái.”

Hạ Xuyên không cười, nhìn cô một lúc, lật người lại. Có chút khó

khăn, lưng đụng vào giường là đau, nhưng anh cũng không nhíu mày một
cái, nằm xong rồi, anh ôm Tưởng Tốn lên người.

Tưởng Tốn nằm đàng hoàng, tai kề sát ngực anh, nghe từng tiếng tim

đập của anh, vững vàng mạnh mẽ, cô thuận thế hôn một cái. Hạ Xuyên sờ
đầu cô: “Cái người có nhà có xe nói với em thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.