CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 667

Một tràng tiếng động cơ, tiếng lốp xe ma sát mặt đường, Từ Kính

Tùng còn chưa dứt lời, liền kinh ngạc nhìn thấy một chiếc xe xông vào đám
người.

Mọi người kêu la, gấp rút nhường đường. Chiếc xe bán tải xông vào,

càn quét đảo tay lái, dừng trước mặt Hạ Xuyên, Hạ Xuyên nhanh chóng lên
xe. Từ Kính Tùng canh đúng thời cơ, nắm cổ tay anh, la lớn: “Đừng để nó
chạy!”

“Pằng” một tiếng súng vang lên, thân xe trúng một viên đạn. Từ Kính

Tùng la lớn, bị Hạ Xuyên vặn tay khống chế, nửa người bị kéo bên ngoài
xe, xe bán tải không hề chậm trễ xông về phía trước.

Không ai dám nổ súng nữa, mọi người cùng nhau tiến lên cứu Từ

Kính Tùng. Xe bán tải xông tới bên ngoài tháp canh, Tưởng Tốn trong xe la
một tiếng: “Nhanh lên!”

Vương Tiêu đã chạy ra, nhanh chóng chui vào trong xe, chân còn ở

bên ngoài chưa ngồi vững, xe đã lại xông ra ngoài. Cô ấy hét một tiếng,
vững vàng ôm lấy ghế, người suýt nữa bị hất bay.

Cửa ghế phụ mở toang, Từ Kính Tùng bị kéo đi, lạc giọng kêu cứu.

Phía sau rất nhanh đã có xe đuổi theo, Tưởng Tốn la: “Ném anh ta đi!”

Hạ Xuyên không để ý tới, đè tay Từ Kính Tùng lên sàn xe, hung hăng

đâm tay anh ta một nhát.

“A ——” Từ Kính Tùng kêu la, lưỡi dao sắc bén xuyên qua mu bàn

tay, đóng lên sàn xe.

Vương Tiêu hoảng sợ kêu một tiếng, nằm sấp trên ghế không nói nên

lời. Tưởng Tốn nhìn chằm chằm gương chiếu hậu, không có thời gian để ý
người bên cạnh. Cô nhấn ga, chạy bừa trong màn đêm. Gió lạnh thổi vào từ
cửa xe mở toang, cô bị gió thổi đến nheo mắt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.