CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 771

Anh ta đi đến dưới ánh mặt trời, mặt trời sáng lóa, rõ ràng đắm mình

trong ánh sáng, nhưng trên mặt đất vẫn có một cái bóng của anh ta.

“Bất kể đứng ở đâu, ánh sáng lóa mắt bao nhiêu, thì xung quanh vẫn

sẽ luôn kèm theo một bóng tối. Vạn việc có hai mặt, vạn người có hai trái
tim, một trái tim chính nghĩa, một trái tim thỏa hiệp, hai trái tim đều không
thể mất, bởi vì đây là xã hội.” Bọn họ không thể không cúi đầu trước hiện
thực, nhưng bọn họ cũng đang ngẩng đầu, đây là đạo lý anh ta mất chín
năm học được.

Trong căn phòng này, có ba phóng viên, một nhân viên tình nguyện,

một thương nhân, một bác sĩ, một sinh viên tốt nghiệp khóa này, bọn họ cất
bước vào thời điểm khác nhau, đi tới từ phương hướng khác nhau, hôm nay
đều đứng cùng một chỗ, bước trên cùng một con đường.

Bởi vì gập ghềnh, cho nên kiên trì, bởi vì hiểu phải thỏa hiệp, cho nên

mới từ đầu đến cuối không từ bỏ.

Đây là một con đường vấy máu, dài hơn bất kì con đường nào cô đi

qua, gian nguy hơn bất kì đường đua nào mà cô từng trải nghiệm, ý nghĩa
xông qua điểm kết thúc càng quan trọng hơn bất kì cuộc đua nào của cô.

Tưởng Tốn nghĩ, bất luận tương lai cô ở nơi đâu, thì từ đầu đến cuối

đều sẽ nhớ lời một phóng viên đã nói ngày hôm nay:

Vạn việc có hai mặt, vạn người có hai trái tim, một trái tim chính

nghĩa, một trái tim thỏa hiệp, hai trái tim đều không thể mất, bởi vì đây là
xã hội.

Bọn họ không thể không cúi đầu trước hiện thực, nhưng bọn họ cũng

đang ngẩng đầu.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.