CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 851

Tưởng Tốn nói: “Em đâu có nóng nảy?”

Bố A Sùng đi vào, cười: “Vẫn chưa đi sao? Vừa hay, lát nữa cháu đi

theo A Xuyên làm kiểm tra sức khỏe.”

Tưởng Tốn hỏi: “Thông thường bao lâu anh ấy kiểm tra sức khỏe một

lần ạ?”

“Ban đầu hẹn với nó mỗi tháng tới một chuyến, nó không chịu, kết

quả hơn nửa năm cũng không tới lấy một lần, lần này cháu trông chừng
nó.”

Tưởng Tốn nói: “Được ạ!”

Bố A Sùng đi ra ngoài, Tưởng Tốn nằm trên giường, nói: “Ngủ một

lát đi, lát nữa dẫn anh đi kiểm tra sức khỏe.”

Hạ Xuyên sờ cô: “Ngủ chung?”

Tưởng Tốn đánh tay anh: “Eo anh trúng đạn, đừng đụng lung tung,

cẩn thận không được đấy.”

Hạ Xuyên nói: “Xuất viện làm chết em!”

Tưởng Tốn hừ khẽ: “Xuất viện rồi hãy nói!”

Hạ Xuyên nhắm mắt ngủ, mí mắt không nhúc nhích.

Một lát sau, Tưởng Tốn nói khẽ: “Hạ Xuyên?”

Anh không nhúc nhích.

Tưởng Tốn sờ đầu anh, vết sẹo trên đó vẫn rõ ràng như vậy, màu sắc

mãi mãi không phai, mái tóc ngắn của anh cũng không dài hơn bao nhiêu,
không che được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.