CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 852

Tưởng Tốn lại gọi một tiếng: “Hạ Xuyên?”

Anh vẫn không nhúc nhích.

Tưởng Tốn đẩy anh: “Hạ Xuyên!”

“Sao?” Hạ Xuyên mở mắt ra.

Tưởng Tốn cúi đầu, hôn môi anh, nói: “Xuất viện em làm anh nhé, tiết

kiệm thể lực của anh không chống đỡ nổi!”

***

Hạ Xuyên xuất viện, nhưng không có cách nào bảo cô thực hiện lời

hứa. Tưởng Tốn vội về trấn Minh Hà, giải quyết thủ tục sang tên khách sạn.

Công việc công ty của Hạ Xuyên trì hoãn quá lâu, việc kinh doanh

ngưng một đống. Anh xem tiền trong tài khoản của mình, đủ cho anh dùng
cả đời, anh dứt khoát chuyển nhượng công ty. Chuyển nhượng khó khăn,
anh khắp nơi chỉ có thể tự thân đi làm, chờ xử lý xong hết chuyện trong tay
thì đã gần tháng sáu.

Anh gọi một cú điện thoại cho Tưởng Tốn.

Lúc đó Tưởng Tốn đang đứng trong vườn hoa khách sạn Lệ Nhân, tay

che ánh nắng rực rỡ, bên kia hỏi cô: “Khách sạn sang tên rồi ư?”

Tưởng Tốn nói: “Sang rồi. Có người mua đã vừa ý, sắp mua rồi.”

“Bao nhiêu tiền?”

Tưởng Tốn nói: “Khoảng ba mươi triệu.”

“Wow, phú bà!”

Tưởng Tốn nói: “Đúng rồi, mấy ngày trước em gặp thím của em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.