CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1316

Nàng chỉ nghe thôi đã thấy khó chịu, miễn bàn đến chuyện Dung Hà

đã phải trãi qua những ngày tháng như thế.

"Việc này ta vẫn luôn chôn trong lòng, không có ai giải bày cùng."

Dung Hà cầm tay nàng, "Họa Họa hãy ngồi bên cạnh Ta một lát được
không?"

Ban Họa mím môi gật đầu.

Dung Hà khẽ cười, "Nàng đừng lo lắng, phải trải qua những chuyện

này có thể nói là không may nhưng chí ít ta cũng may mắn được gặp nàng."

"Nói đi nói lại vẫn không quên nịnh thiếp."

"Ta không có nịnh nàng, ta chỉ nói thật thôi.

"Nếu chàng không còn gì để nói thì thiếp đi ngủ đây."

Dung Hà kéo nàng vào lòng, "Ta sẽ kể tiếp, nàng đừng đi."

"Sau khi đại huynh chết bệnh, ta tra lại số thuốc huynh ấy thường

uống mỗi ngày, trong đó có mấy vị thuốc làm ảnh hưởng rất nhiều đến sức
khỏe, trông toa thuốc thì giống như dưỡng thân, nhưng trên thực tế đều là
loại thuốc không thể sử dụng, "Dung Hà cười khổ, "Lúc đó, ta chỉ mới hơn
mười tuổi, coi như tìm được điểm đáng ngờ, cũng không dám nói cho bất
luận kẻ nào, bởi vì Ta cũng không biết ai có thể đủ tín nhiệm."

"Ta càng ngày càng tra ra được nhiều manh mối, cuối cùng Ta cũng tra

rõ kẻ thủ ác đứng phía sau màn kia là ai." Dung Hà châm chọc cười nói,
"Là bệ hạ."

Hắn cúi đầu nhìn Ban Họa, hắn cho rằng nàng sẽ kinh hãi, hoặc sẽ

biện giải cho Vân Khánh đế, nhưng không ngờ là nàng chỉ lẳng lặng lắng
nghe, không hề có ý tứ biện giải cho Vân Khánh đế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.