CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1349

thì có ích lợi gì nữa?

"Vân phương trượng, ngài cảm thấy trên tảng đá này có gì?" Một vị

lão đạo gần nhìn Vân phương trượng.

Vân phương trượng niệm ai di đà, "Trên mặt nó có nhân tâm."

Lão đạo bật cười, "Nhân tâm cũng được, thần tiên cũng tốt, lão đạo

chỉ là người ngoài cõi tục, vốn không muốn nhúng tay vào việc này, chỉ tiếc
hoàng đế lấy tính mạng chư tăng ra áp chế, lão đạo không thể không tuân
theo."

Vân phương trượng có dáng vẻ hiền hòa, đôi mắt như cười, "Đạo

trưởng đúng là cao nhân chân chánh."

Lão đạo không rõ ý tứ của Vân phương trượng, thở dài một hơi làm tư

thế mới, "Vân phương trượng, mời."

Loại thủ đoạn giả thần giả quỷ này thường được các tu sĩ bàng môn tà

đạo dùng, vừa vặn hai ngày trước ông may mắn luận thiện luân kinh với
Vân đạo trưởng, hôm nay lại cùng được lựa chọn. Tuy ông là người phương
ngoại, thế nhưng cũng là một con người, coi như không thể giải cứu muốn
dân, chí ít không muốn trợ giúp đạo tặc làm loạn.

Dưới ánh mắt theo dõi sát sao của dân chúng, không biết Vân phương

trượng và lão đạo dùng thủ đoạn gì, chữ trên tảng đá cuối cũng cũng biến
mất, thế nhưng hai vị tăng đạo nổi danh trong đất kinh thành này lại miệng
phun máu tươi hôn mê bất tỉnh. Đám triều thần vốn còn bán tín bán nghi
với chuyện này, giờ nhìn thấy kết quả của hai tăng đạo, dĩ nhiên bọn họ
không còn nghi ngờ gì với mấy hàng chữ trên tảng đá nữa.

Chỉ là bọn họ không dám để lộ tâm tư ra, đến khi Tưởng Lạc muốn

phái binh đi giết phản quân thì trên triều đình đã không còn ai dám đứng ra
đảm nhận sứ mệnh này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.