CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1382

rõ người đang lên tiếng là ai, sắc mặt càng tăm tối chẳng khác nào đểm ba
mươi.

"Thần gặp qua Phúc Nhạc quận chúa." Hắn chắp tay cung kính thi lễ

với nguời trên tuờng thành, "Ngài là quận chúa đuợc triều đình khâm
phong, vì sao lại thông đông làm bậy cùng phản quân?"

"Phong Ninh Đế bất nhân giam lỏng bệ hạ và Thái tử, bản thân Ta là

quận chúa do bệ hạ khâm phong, sao có thể nhẫn tâm đứng nhìn bệ hạ và
Thái tử chịu đối xử như vậy?" Ban Họa hùng hồn nói, "Nếu Phong Ninh Đế
không chột dạ lo lắng, vì sao không cho ta được gặp mặt bệ hạ và Thái
tử?!"

Làm sao Thạch Tấn không biết những lời Ban Họa vừa nói chính là sự

thật, thế nhưng toàn bộ mấy trăm tính mệnh người chủ mạch và chi nhánh
Thạch gia đều bị Tưởng Lạc nám giữ trong tay, bởi thế hắn đành phải khuất
phục.

Hai bên tướng sĩ không lên tiếng, hai đội quân giằng co nhau trong

trầm lặng, trở thành cuộc chiến tranh tâm lý giữa hai vị tướng soái. Sau đó
Thạch Tấn thấy thẹn trong lòng, thậm chí không dám nhìn thẳng vào mặt
Ban Họa.

"Quận chúa, phải chăng ngài đã hiểu lầm điều chi? Nếu có hãy quay

về kinh nói rõ sự tình, hôm nay dính líu đến quá nhiều người, còn khiến
người dân hốt hoảng bàng hoàng, sao ngài có thể nhẫn tâm như thế?"
Thạch Tấn gục đầu xuống nói, "Tại hạ phụng mệnh đến

Ban Họa cười nhạt, nàng kéo căng cung, bắn một mũi tên làm gãy soái

kỳ quân triều đình, cất giọng nói: "Nếu các ngươi dám tiến thêm một bước
thì sẽ giống như lá cờ đó."

"Tướng quân, tài bắn cung của ngài thật giỏi." Đỗ Cửu tiếp nhận cung

tiễn trong tay Ban Họa, "Thuộc hạ bội phục."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.