CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1386

"Đại ca, ta chưa từng canh gác bao giờ, huynh... đi nhanh rồi về nhé."

Cậu lính trẻ quay đầu nhìn xung quanh, thấy ở đây chỉ có một mình mình
đứng gác, hắn co rúm người sợ hãi.

"Đã ra chiến trường mà nhát như chuột vậy mày." Lão binh gác thấy

cậu ta sợ tối như vậy, bất đắc dĩ lắc đầu nói, "Cứ đứng im ở đây một lát, ta
quay lại ngay."

Lúc xoay người rời đi hắn còn thấy đắc ý, mấy tân binh này không bị

mắng sẽ không biết chiến trường gian khổ cỡ nào.

Ban Họa lôi bột phốt pho giấu trên người ra ném vào trong khố phòng

phía sau, khi nàng bước ra vài bước liền châm giấy ném vào.

"Tách tách...." Bột phốt pho một khi gặp phải lửa liền cháy lên, tên hộ

vệ đứng bên cạnh nhìn thấy hành động vừa rồi của nàng, chưa kịp mở
miệng đã bị nàng che miệng lại quất cho một phát choáng váng, sau đó ném
ra một nơi cách khá xa kho lúa.

"Cháy, cháy...." Ban Họa hô hoán lên, sau đó nhanh chân lủi ra sau

doanh trướng bên cạnh, đến khi những binh lính trong doanh trướng khác
chạy đến, nàng liền giả bộ vội vàng hốt hoảng chen vào trong đám lính này.

"Mau dập lửa, canh gác nghiêm ngặt xung quanh, không được để bất

cứ kẻ khả nghi nào chạy thoát."

Thạch Tấn hoàn toàn không tỏ ra giật mình hốt hoảng khi nghe báo tin

kho thóc bị cháy, hắn đi ra ngoài doanh trướng nhìn kho thóc nhanh chóng
được dập tắt lửa, nhìn thoáng qua xung quanh, hỏi, "Có bắt được kẻ nào
khả nghi không?"

Lúc này có tên lính báo lại, nói hắn vừa nói chuyện với một thắng lính

trẻ da trắng gầy gò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.