CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1401

Sáng sớm hôm nay khi tỉnh lại, bọn họ bị trói gô như bánh tét, phản

quân vấy kín xung quanh, bọn họ không có lấy một cơ hội được phép phản
kháng, cứ như thế bị lôi sang đây.

Hơn một vạn người, rõ ràng có rất nhiều người không bị trói gô, thế

nhưng vẫn ngoan ngoãn đi sang đây, ngoan ngoãn đến mức khiến cho các
các tướng sĩ quân Dung gia cũng thấy đau lòng.

"Tất cả mọi người đều như nhau, nên ăn thật no bụng." Dung Hà thấy

quân triều đình sợ hãi rụt rè như sắp chết lặng, hắn thầm thở dài một hơi,
"Ta và quận chúa chỉ tới xem thử mọi người ăn uống thế nào mà thôi."

"Tướng quân." đầu lĩnh đội hỏa quân cười tít mắt chạy tới, "Tuy rằng

thức ăn của chúng lôi kém hơn quân nhà, thế nhưng vẫn rất ngon, mọi
người đều được ăn no, xin ngài yên tâm."

"Có thể ăn no bụng là tốt rồi." Ban Họa hài lòng quay đầu nhìn sang

Dung Hà, "Nhung chủ công muốn đích thân đi xem thử."

"Mà thôi, nếu chúng ta nán ở đây, có lẽ mọi nguời không thoải mái

dùng cơm."Dung Hà chắp tay nói, "Các vị tuớng sĩ cực khổ, Dung mỗ Ta
không thể báo đáp hết đuợc, chỉ có thể cúi đầu tạ ơn." Nói xong, hắn làm
một lễ thật sâu thật trang nghiêm với toàn thể tuớng sĩ.

"Chủ công!" Những người đàn ông đứng thẳng dậy, mắt ửng đỏ, "Ta

thề sẽ chiến đấu hết mình vì bách tính, thề chiến đấu hết mình vì chủ công."

Tiếng hô rung trời, những chàng trai đầy nhiệt huyết và kiên định.

Quân Triều đình kinh ngạc nhìn bọn họ, không biết là hoảng sợ do

tiếng hô quá lớn hay là đang miên man trước hành vi của bọn họ.

Quân doanh rất lớn, tổng cộng phân ra thành mấy đại doanh khu,

Dung Hà và Ban Họa đi lần lượt hết tất cả. Xong xuôi, Ban Họa mới cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.