CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1406

của mình." Ban Họa ngẩng đầu nhìn Dung Hà, khuôn mặt vốn đang nghiêm
túc chợt nở nụ cười, "Thế nhưng chàng yên tâm, thiếp tuyệt đối không đem
tính mạng mình ra đùa giỡn đâu, thiếp cũng sẽ không để chàng phải đau
lòng khổ sở"

Dung Hà trầm mặc gật đầu.

"Được rồi." Ban Họa đưa tay nhéo má hắn, "Đừng ủ rũ nữa, cười lên

cái nào."

Dung Hà mặc kệ nàng ngắt nhéo má mình, bỗng nhiên nói: "Họa Họa,

nếu nàng là một đấng nam nhị, chắc chắn Ta sẽ rất tôn trọng và quý mến
nàng."

"Nếu thiếp là binh sĩ, cho dù chàng có yêu thích thiếp, thiếp cũng

không thể vì chàng mà làm GAY được." Ban Họa cười tít mắt lại nói,
"Thiên hạ nhiều người đẹp như vậy, chắc chắn thiếp phải từ từ thưởng thức,
nào có tâm tư để ý tới đám đàn ông thúi chứ."

"Cho nên thiếp cảm thấy, tốt nhất là chàng vẫn cứ chiều chuộng thiếp

đi." Bỗng nhiên Dung Hà kéo Ban Họa ngồi xuống chân mình, đưa tay
vòng qua người nàng, đánh nhẹ lên mông nàng hai cái, buồn bực nói, "Lần
sau nàng mà như thế này, ta không chỉ đánh mông nàng thôi đâu, mà sẽ cho
nàng không rời giường được."

"Thân là đàn ông, chàng đánh thiếp không xuống được giường thì đâu

tính là có tài cán gì." Ban Họa không tức giận khi bị Dung Hà đánh, trái lại
còn giễu cợt nói, "Có bản lãnh thì... "

Hầu hết đàn ông đều không cuỡng lại đuợc những lời nói thế này,

Dung Hà khiêng nàng lên trên vai, sau đó để nàng xuống giường.

Trận chinh chiến giữa đàn ông và đàn bà này rất sung sướng lâm ly,

tuy rằng Dung Hà không thể khiến Ban Họa không xuống giường được, chí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.