CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 447

Đặt linh cữu hai mươi bốn ngày, Kinh Thành phàm là mệnh phụ quan

viên tam phẩm trở lên đều khóc nức nở cho Trưởng Công Chúa, cả nước
trên dưới giữ đạo hiếu ba tháng, không được uống rượu mua vui, không
được thành thân, nếu có người thất lễ, nhất định phải phạt nặng.

Toàn bộ Đại Nghiệp đều biết Trưởng Công Chúa vì cứu giá mà chết,

bởi vậy không người nào không có mắt nói này nói kia trước mặt Hoàng
Thượng. Còn có một số tài tử danh sĩ vì hành động lần này của Trưởng
Công Chúa mà viết sách lập truyền, có người khen bà trung liệt, một số
khen bà nhân nghĩa, các loại tốt đẹp đều khen ngợi trên người Trưởng Công
Chúa.

Từ trước đến nay Tĩnh Đình Hầu phủ luôn náo nhiệt, những ngày này

trở nên yên lặng, mặc kệ lời đồn bên ngoài thành bộ dạng gì, cũng không
thấy bọn họ nói một câu.

"Quận Chúa. " Thường ma ma hành ba đại lễ với Ban Hoạ: "Lão nô

phụng di mệnh điện hạ, đến hầu hạ bên người Quận Chúa."

"Thường ma ma. " Ban Họa tự tay đỡ Thường ma ma dậy, hai mắt

sưng đỏ nói: " Tổ mẫu lão nhân gia bà, có từng nói qua gì không?"

Thường ma ma nhìn Quận Chúa trước mắt đã gầy đi rất nhiều, vui

mừng cười nói: "Điện hạ nói, ngài giống bà nhất, bà hi vọng người có thể
sống như khi bà còn trẻ, sống vui tươi tuỳ ý, tự do tùy tâm."

Ban Họa đi tới trước cửa sổ, nhìn đèn lồng giấy treo trắng bên ngoài

viện, khàn giọng nói: "Tổ mẫu lúc còn trẻ, nhất định rất xinh đẹp."

"Đúng vậy." Thường ma ma cầm lấy áo choàng khoác lên đầu vai Ban

Hoạ: "Nô tỳ nghe nói, trước khi điện hạ xuất giá, từng là người đẹp nhất
Đại Nghiệp, thế gia công tử muốn cầu hôn bà, từ thành Đông có thể xếp tới
Thành Tây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.