CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 498

Dung Hà đưa Ban Hoạ đến cửa chính, cười nói: "Đi vào đi."

"Làm phiền. " Ban Họa suy nghĩ: "Không thì chàng vào uống chén trà

đi?"

"Không được. " Dung Hà cười nhỏ giọng nói bên tai Ban Họa: " Hiện

tại ắt hẳn bá phụ không muốn nhìn thấy tiểu tử thúi tương lai sẽ cướp đi nữ
nhi bảo bối của ông."

Ban Họa vội ho một tiếng, trừng mắt nhìn, chàng hiểu thì tốt.

Thấy biểu tình này của Ban Hoạ, Dung Hà nhịn không được cười ra

tiếng: "Nghe nói thành Tây có một tiệm mỳ ngon, nếu như Họa họa không
ngại nơi nhỏ bé như tiệm mỳ, đợi khí trời tốt, ta sẽ dẫn nàng đến nếm thử,
nghe nói canh cải của họ cũng rất được."d"đ;l=q1đ

Đương nhiên, tiệm này nổi danh nhất là mì thịt bò, và dĩ nhiên Dung

Hà sẽ không trước mặt Ban Họa đang giữ đạo hiếu nhắc tới cái này.

"Được rồi. " Ban Họa nhìn sắc trời một chút: "Nhưng mà nhìn thời tiết

này, chỉ sợ mưa còn phải vài ngày."

"Không sao, chỉ cần Họa Họa không quên ước định của chúng ta là

được."

Ban Họa lại lần nữa sờ mặt, không phải chỉ ăn tô mì thôi sao, nói cứ

như đang làm chuyện quan trọng mà "Ta là người không giữ chữ tín à?"

Dung Hà cười lắc đầu: "Ừm, không phải."

"Chàng mau về nhà đi, mưa càng rơi càng lớn rồi. " Ban Họa vội ho

một tiếng, cởi xuống áo choàng trên người choàng lên người Dung Hà:
"Khoác lên đi, đừng để bị lạnh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.