CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 619

Chẳng lẽ nguyên nhân là vì y ở đây?

"Thôi thôi, nếu để người khác biết ta để người khiêm tốn như chàng

làm mã phu, vậy ta sẽ bị ngàn người chỉ trỏ rồi. " Ban Họa sờ cổ ngựa của
Dung Hà: "Mau trở về đi, ngày mai đại hôn Nhị Hoàng Tử, chàng còn phải
vào cung sớm, tối nhớ ngủ sớm."

"Được." Dung Hà cười, không nhắc chuyện Nghiêm Chân với Ban

Hoạ, Ban Họa cũng không giải thích gì với y, hai người bèn nhìn nhau
cười, Dung Hà trở mình lên ngựa.

"Đây là một con ngựa tốt. " Ban Họa vỗ cổ ngựa: "Có tên chưa?"

"Chưa." Ngựa của Dung Hà màu đỏ thẫm, bên trán còn có một sợi

lông trắng, lông tóc bóng loáng, hai mắt hữu thần, bốn vó tráng kiện hữu
lực, là ngựa tốt hiếm có.

Con ngựa cọ xát trên người Ban Họa, hình như rất thân cận nàng.

Dung Hà thấy tính nết con ngựa này không tốt, vậy mà thân cận Ban

Họa như thế, nhân tiện nói: "Không bằng nàng đặt tên cho nó đi?"

"Lông của nó hồng như vậy..."

Đỗ Cửu lập tức dựng lỗ tai, con ngựa này là ngự tứ bảo mã vạn kim

khó được, tên không thể quá tùy tiện.

"Gọi là Bạch Ngọc Cao đi."

Lông đỏ thì tại sao gọi là Bạch Ngọc Cao chứ, không phải gọi là Hồng

Ngọc Cao, Hồng Tảo Cao à?

Không đúng, tuấn mã uy phong lẫm lẫm như thế, sao có tên thô tục

như vậy?!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.