CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 640

"Cung tiễn điện hạ." Thạch Phi Tiên phúc thân với Nhị Hoàng Tử,

nhưng mà lần này Tưởng Lạc không quay đầu lại, trực tiếp đi ra rừng trúc.

"Kịch xem xong rồi, chúng ta cũng nên đi. " Ban Họa uể oải nói với

Thạch Phi Tiên: " Thạch tiểu thư bảo trọng nhiều hơn."

"Quận Chúa. " Thạch Phi Tiên gọi Ban Họa lại: "Ta không rõ, vì sao

ngươi khắp nơi nhằm vào ta?"

Ban Họa nhíu mày: "Ngươi coi như ta ghen ghét mỹ mạo của ngươi

đi."

"Phụt!"

Có người nhịn không được cười ra tiếng, mặt Thạch Phi Tiên lập tức

trở nên hết sức khó coi.

Lúc Ban Họa ra sân, luôn được ủng hộ rầm rộ, lúc rời đi cũng xôn xao.

Nàng và những hoàn khố kia rời đi, trong rừng trúc liền an tĩnh lại.

Tạ Khải Lâm nói với Thạch Phi Tiên: "Cáo từ."

"Chờ một chút." Thạch Phi Tiên gọi Tạ Khải Lâm lại, hốc mắt ửng đỏ

nói: " Có phải ngươi cũng giống như bọn họ, ở trong lòng lén chế giễu ta?"

"Thạch cô nương. " Tạ Khải Lâm nhìn lá trúc khô cạn trên mặt đất,

giọng điệu bình tĩnh nói: "Tại hạ không có ý gì, ngươi không nên hiểu
lầm."

" Không phải ngươi không có ý, mà đang oán ta đúng hay không?"

Thạch Phi Tiên nhịn không được vừa khóc vừa cười nói: " Nếu như không
phải ta, ngươi sẽ không náo vớiBan Họa thành như thế, Tạ gia và Ban gia
cũng sẽ không trở thành cừu gia. Đầu óc người Ban gia nhỏ, lại thích mang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.