CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 721

" Sợ là Thạch đại nhân đã quên chuyện lệnh muội từng làm, thân là nữ

nhân không nên làm khó nữ nhân, vì sao lúc trước nàng ta lại làm khó ta?"
Ban Họa nhìn thẳng vào mắt Thạch Tấn: "Nếu Thạch đại nhân không đồng
ý để chúng ta đi thăm dò, sao cũng được, chỉ cần Thạch đại nhân lập lời
thề, nói rõ việc này tuyệt đối không liên quan với lệnh muội, vậy ta không
nói hai lời, trực tiếp rời quý phủ."

Thạch Tấn nhìn hai con ngươi Ban Họa tức giận đầy lửa, nhắm lại

mắt.

Bốn năm trước kia, hắn thích một thiếu nữ hoạt bát, thế nhưng nữ tử

này đã có vị hôn phu, thất vọng hắn mới đi biên quan, cho đến năm ngoái
hắn mới từ biên quan trở về.

Mà bên trong tưởng tượng của hắn hẳn nữ tử đó đã gả làm vợ người,

nhưng nàng như cũ vẫn một thân một mình, nhưng lại càng tươi mới hơn
bốn năm trước, càng xinh đẹp, loá mắt đến làm cho hắn không dám nhìn
nhiều. Hiện nữ tử này sắp gả cho người khác, bây giờ lần đầu tiên chăm
chú nhìn hắn, nhưng trong mắt lại không có bất kỳ tình ý gì, chỉ có phẫn nộ
và oán hận.

Hắn nghĩ tâm tư bốn năm trước đã sớm hóa thành tro tàn, nhưng chỉ

cần nhìn thấy nàng, thì sẽ một lần lại một lần nhắc nhở hắn, hắn từng có ý
niệm kia.

"Quận Chúa... Sao hùng hổ doạ người như thế?" Thạch Tấn thở dài

một tiếng: "Việc này không liên quan đến Thạch gia, ngươi mạo muội đến
như thế, nếu tìm không thấy chút chứng cứ, sau này ngươi nên tự xử như
thế nào?"

" Lỗ mãng vì người nhà thì có làm sao, nếu ta sai rồi, ta đồng ý thay

mặt toàn bộ người Kinh Thành xin lỗi Thạch gia. " Ban Họa cười lạnh: "Ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.