CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 723

Ban Họa thấy Thạch Tấn đứng ở nơi đó không nói gì, nhân tiện nói:

"Thạch đại nhân, thất lễ."

Nàng làm một thủ thế, mấy nữ hộ vệ sau lưng mang theo nữ tử Đại Lý

Tự trực tiếp đi đến nội viện, tư thế nếu Thạch gia không thả người, nàng
liền dẫn người xông vào.

Đám người Đại Lý Tự khẩn trương nhìn về phía Thạch Tấn, lo lắng

hắn đột nhiên bạo phát, đến lúc đó bọn họ giúp Phúc Nhạc Quận Chúa, hay
không giúp?

Vậy mà Thạch Tấn không có bất kỳ động tác nào, thậm chí hắn không

mở miệng để hạ nhân cản người của Ban Họa, khuôn mặt bình tĩnh không
nói lời nào.

Quan viên Đại Lý Tự tay chân luống cuống nhìn về phía người lãnh

đạo trực tiếp Lưu Bán Sơn, nào biết Lưu Bán Sơn không nói một lời, chỉ
cúi đầu uống trà, cứ như trà trong tay ông là lá trà từ Linh sơn chế thành,
uống một ngụm thì có thể cãi lão hoàn đồng, sống lâu thêm một trăm năm.

"Quận Chúa thích uống trà gì?" Thạch Tấnngồi nguyên chỗ, nhìn về

phía Ban Họa: "Nghe nói Quận Chúa rất thích Đại Hồng Bào, bỉ phủ tuy
không có đồ tốt đến vậy, nhưng có một số Bích Đầm Phiêu Tuyết, nếu
Quận Chúa không ghét bỏ, mời ngài nếm thử."

Lông mi Ban Họa khẽ run: "Không cần, tạ ơn."

Thạch Tấn miễn cưỡng cười một tiếng, giơ tay lên với hạ nhân, rất

nhanh có hạ nhân nâng một chén trà đến, chính là trà Bích Đầm Phiêu
Tuyết tốt nhất.

Lưu Bán Sơn thả Mao Tiêm trà trong tay, ánh mắt quét qua trên người

Thạch Tấn và Ban Họa, đuôi lông mày khẽ nhúc nhích, quay đầu nhìn về
phía ngoài cửa lớn, mặc cho không khí ngột ngạt tiếp tục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.