CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 722

không sợ mất mặt, chỉ sợ người nhà bị thương tổn lại tìm không thấy kẻ
cầm đầu."

Thạch Tấn kinh ngạc nhìn Ban Họa, nửa ngày không lên tiếng.

"Ngươi đúng là như thế..."

Hoang đường như vậy, không tuân theo quy củ như thế, vì sao thiên hạ

lại có nữ nhân như vậy?

Lòng Thạch Tấn bị tâm tình phức tạp khó tả áp bách không thở nổi,

hắn nhìn Ban Họa, hỏi một câu hắn không nên hỏi.

"Ngươi làm như vậy, có nghĩ đến Thành An Bá nhìn ngươi ra sao

không?"

Thế gian có mấy nam nhân có thể tiếp nhận nữ nhân như vậy?

Ánh mắt thế tục, người khác ngôn luận, đều là huyết đao phá hư tình

cảm phu thê, mỗi một đao đều có thể □□ tim, đau đến đổ máu chảy mủ.

Ban Họa nghe vậy cười: " Hôm nay ta lựa chọn đến tận cửa quý phủ

quấy rầy, thì không nghĩ đến người khác nhìn ta như thế nào. Đời này có
cha có nương mới có ta, bọn họ xem ta như châu như bảo, yêu ta như tâm
đầu huyết*, nếu ta cân nhắc người khác đối đãi ta như thế nào sau này mới
hồi báo bọn họ, vậy ta có mặt mũi gì làm con của bọn họ chứ?"

*máu đầu tim

Lời nói này ra miệng, vốn cảm thấy Ban Họa hoang đường vô lễ, trên

mặt mọi người Đại Lý Tự hơi thay đổi. Một nữ tử vì người nhà, có thể
xông phá lễ nghi thế tục, thậm chí không sợ người khác nhìn nàng như thế
nào, tấm lòng chân thành như thế...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.