CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 89

“Ô, là nha đầu Ban Họa đến.” Hoàng Đế nghe được tiếng vó ngựa,

trong lòng suy nghĩ là ai phóng ngựa, ngẩng đầu nhìn nụ cười trên mặt lập
tức tươi thêm mấy phần: “Ta biết mà, trừ nha đầu này, không có mấy người
dám làm như thế trước mặt trẫm.”

Dung Hà thuận theo Vân Khánh Đế nhìn sang.

Y phục trắng y phục đỏ, chu nhan kim quan, trên mặt đất màu vàng

óng, lộ ra ánh sáng sặc sỡ lóa mắt.

“Giá!” Nhìn thấy đoàn người Hoàng Đế, Ban Họa quất ngựa một roi,

tăng thêm tốc độ đến trước mặt Hoàng Đế, xoay người nhảy xuống ngựa,
chắp tay hành lễ với Hoàng Đế: “Thần nữ bái kiến bệ hạ.”

“Mau đứng dậy, mau đứng dậy.” Vân Khánh Đế cười nhìn phía sau

nàng: “Phụ thân và đệ đệ ngươi đâu?”

“Bọn họ kỹ thuật kém hơn ta, ta vội gặp bệ hạ, nên đến trước. “ Ban

Họa cười hì hì đi về phía trước một bước: “Mấy ngày không thấy, bệ hạ lại
càng oai hùng không ít.”

“Ngươi nha đầu này cứ thích nói hươu nói vượn.” Vân Khánh Đế nhìn

thiếu nữ hoạt bát trước mặt, nụ cười trên mặt càng sâu: “Trẫm lớn tuổi,
không so được với các người trẻ tuổi như các ngươi.”

“Bệ hạ ngài là chủ thiên hạ một đời minh quân, sao so đo với nữ tử

như ta được.” Ban Họa từ nhỏ đã am hiểu sâu sắc chuyện vuốt mông ngựa
Hoàng Đế, cho nên mặc dù nàng chỉ là biểu chất nữ của Hoàng Đế, nhưng
ở trước mặt Hoàng Đế, so với các Vương Phủ Quận Chúa khác thì càng
được sủng ái hơn.

Hoàng Đế cười với nàng rất nhiều lần, so với việc phi tần sinh nữ nhi

còn nhiều hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.