CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 909

"Bá gia, phủ Trường Thanh Vương đưa hạ lễ tới."

Lễ vật liên tục không ngừng đưa vào, một tờ lại một tờ danh mục quà

tặng đến trước mặt Dung Hà,có mặt mũi trong Kinh Thành đều đưa lễ tới.

"Ngọc Thiềm thừ?" Ban Họa nhìn một phần danh mục quà tặng:

"Thiềm Thừ chiêu tài, đây là chúc phát tài đây."

"Còn có cái này, thư pháp bút tích thực của tiền triều?" Nàng nghi

hoặc nói: " Bút tích bức họa này thực không giống ở nhà của ta? Bút tích
thực này của họ từ đâu ra?"

Dung Hà cười nói: "Có thể mua phải đồ dỏm rồi."

"Thế thì không nhất định, không chừng đồ nha ta mới là đồ dỏm. "

Ban Họa buông danh mục quà tặng xuống, ngáp một cái nói: " Ta thấy nửa
tháng trước đây, những nhà thường xuyên qua lại là những nhà kia,hiện tại
những người này..."

Ban Họa xùy cười một tiếng: "Đều là cỏ đầu tường mượn gió bẻ

măng."

"Cũng không trách bọn họ. " Dung Hà cười nhạt: "Thánh tâm khó dò,

bọn họ cũng vì khó. Từ xưa đến nay đều như thế, không có gì đáng giận
cả."

"Ngược lại chàng nghĩ thoáng thật, dù sao ta rất hẹp hòi." Ban Họa

không thú vị đứng người lên: "Ngươi hôm nay khách nhiều, ta sẽ không
quấy rầy nữa."

"Ai." Dung Hà duỗi tay ra níu Ban Họa lại, mặc dù cách ống tay áo,

nhưng lúc này đã là đầu hạ, Ban Họa mặc sa y, cho nên Dung Hà như cũ có
thể cảm nhận được nhiệt độ qua sa y: "Nàng đi rồi thì làm sao đây, hiện tại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.