CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 953

Nàng đã hiểu, khó trách bệ hạ bỗng nhiên đối tốt với Ban gia như vậy,

thì ra là vì nàng "hiến" một cái hầu bao cho bệ hạ. Đây là Dung Hà ở phía
sau lén làm, rốt cuộc y làm sao làm được? Còn có... Vì sao bệ hạ lại bởi vì
một cái hầu bao, liền đối tốt với nàng đến mức đáng sợ như thế?

Quay người cầm lấy thoại bản bắt đầu đọc cố sự bên trong, một

chuyện lạ quái dị, có một cố sự bị gấp một tờ, trong cố sự này nói, có vị lão
nhân bệnh nặng, cả đêm kinh mộng, cầu Thần bái Phật đều vô dụng, thế
nhưng vãn bối của ông tự mình thay ông cầu phúc, ông đã dần dần khá hơn,
không còn thấy ác mộng.

Ban Họa khép sách lại, đây chỉ là một cố sự đơn giản, Dung Hà muốn

mượn cố sự này nói với nàng điều gì?

"Họa Họa. " Âm thị đứng ngoài cửa phòng Ban Họa: "Người của chế

y phường đã đến, con để họ đo kích thước đi."

"Tới." Ban Họa vuốt trang bị gấp, bỏ sách vào trên giá, thuận tay cầm

quạt tròn trên bàn, vội vàng ra cửa nói: " Trước đó vài ngày không phải vừa
làm hơn mười bộ y phục sao?"

"Đây là làm trang phục mùa thu cho con. " Âm thị nói: " Trời nóng

nực, công việc trong tay Tú Nương cũng phải chậm lại, một tới hai đi
không phải tiêu hao một hai tháng sao, nhập vào sao cho vừa người."

Ban Họa khoát quạt tròn trên tay, ngẩng đầu nhìn mặt trời trắng toát

trên đầu, cũng không biết có phải do nàng sợ nóng không, mà nàng luôn
cảm thấy mùa hạ năm nay rất gian nan, còn chưa đến tháng sáu, đã nóng
đến khiến người ta chịu không được. Trong phủ đã chuẩn bị đủ băng,
không thì nàng có thể sắp nổi điên.

Năm nay bệ hạ hoạt động bất tiện, hẳn sẽ không đi nghỉ mát. Bệ hạ

không ra kinh, bọn họ là những huân quý triều thần tự nhiên không dám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.