CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 104

khác, tay bám vào thành quầy vì thấy thế giới thật quay cuồng. Mình
say mất rồi, nàng tự nhủ, ngạc nhiên và có phần hài lòng với chính bản
thân. Nàng chưa từng say lần nào, mặc dù đã có lúc Bree đi nhảy về rồi
nôn ọe ra đầy tấm vải sơn. Cô nói lại với mẹ là uống nhầm rượu pha,
nhưng trong mắt Norah, cô em gái đã tự thú nhận tất cả: cái chai trong
túi giấy nâu và lũ bạn của cô túm tụm trong mấy bụi cây, phả ra những
làn khói mỏng nồng gắt trong đêm khuya.

Chiếc điện thoại dường như ở rất xa. Khi bước đi, nàng cảm thấy

thật khác lạ, như thể nàng đã vượt ra khỏi thân xác mình mà trôi bồng
bềnh. Một tay nàng bám lấy gióng cửa, tay kia bấm số, chiếc ống nghe
ép chặt giữa vai và tai. Bree nhấc máy ngay sau tiếng chuông đầu tiên.

“Em biết ngay là chị mà,” cô nói. “Paul vẫn ổn. Bọn em đọc sách rồi

đi tắm, bây giờ trông thằng bé có vẻ buồn ngủ lắm.”

“Ô, tốt lắm. Phải, tuyệt,” Norah nói. Nàng đã định kể cho Bree nghe

về cái thế giới huyền hoặc này, nhưng giờ nó bỗng trở nên quá riêng tư,
một bí mật.

“Chị thì sao?” Bree nói. “Chị có ổn không?”

“Chị ổn,” Norah đáp. “David vẫn chưa về, nhưng chị ổn.”

Nàng gác máy thật nhanh, tự rót cho mình một ly rượu nữa rồi đi ra

hiên nhà, đứng ngửa mặt nhìn lên trời. Một màn sương mỏng lơ lửng
giữa không trung. Bấy giờ rượu cồn dường như lan khắp người nàng,
tựa làn hơi nóng hay luồng ánh sáng, rượu chảy theo chân tay nàng tới
từng đầu ngón tay, ngón chân. Khi Norah quay lại, cả thân hình nàng
cơ hồ trôi đi, như thể nàng đang dần trượt khỏi chính mình. Nàng nhớ
đến chiếc xe của họ, chạy trên những con đường phủ băng như đi giữa
không trung, bị lệch hướng một lúc cho đến khi David kiểm soát được
nó. Mọi người nói đúng; nàng không thể nhớ được cơn đau đẻ, nhưng
nàng lại chưa bao giờ quên cảm giác lúc ở trong xe, thấy thế giới cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.