CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 138

rạng rỡ. Anh ta dang tay ra đón ngay lấy Phoebe, kêu rằng con bé lớn
nhanh quá, xinh xắn quá. Caroline thấy lòng tràn ngập niềm vui sướng,
còn Phoebe, thích quá, cười khanh khách, những món tóc sẫm rủ
xuống lòa xòa trên má. Al lần tay vào áo sơ mi và lôi ra một chiếc mề
đay làm bằng nhựa trong, trên mặt khắc mấy chữ Grand Ole Opry

(9)

màu xanh ngọc mà anh đã giành được ở Nashville.

Hãy đi với tôi, anh

đã nói với cô như thế từ bao nhiêu tháng trước đây, vẻ nửa đùa nửa
thật.

Và giờ thì anh ở đây, đã trải qua ngần ấy dặm đường để tìm ra cô.

Phoebe khẽ ậm ừ, đoạn giơ tay ra với. Đôi tay con bé cọ lên cổ Al,

chỗ xương đòn, lên chiếc sơ mi kẻ ca rô sẫm màu của anh ta. Ban đầu,
Caroline còn chưa định thần được chuyện gì đang xảy ra; nhưng đột
nhiên, mọi thứ trở nên rõ ràng. Những lời Al nói nhòa đi, hòa lẫn tiếng
chân Leo trên gác và tiếng xe cộ đi lại ồn ào ngoài phố, thành một
chuỗi âm thanh mà mãi sau này Caroline vẫn còn ghi nhớ trong tâm
khảm như những thanh âm của sự may mắn.

Phoebe đang cố với chiếc mề đay. Không chỉ đập tay trong không

khí như sáng nay đã làm, nó lấy ngực Al làm chỗ tì, những ngón tay nhỏ
bé cào cào chiếc mề đay vào lòng bàn tay cho tới khi nắm chắc mới
thôi. Sung sướng trước thành công của mình, con bé cầm chiếc mề đay
giật mạnh khiến sợi dây căng thẳng ra, làm Al phải đưa tay lên xoa vết
xước trên cổ.

Caroline cũng chạm tay lên cổ, thấy người nóng ran lên vì vui

sướng.

Ôi, phải rồi, cô tự nhủ. Nắm lấy, con yêu. Nắm lấy cả thế giới ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.