CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 145

Nào, Paul kêu lên. Vừa được thả ra, cu cậu cởi phăng ngay một chiếc

giày. Nó ngắm nghía chiếc giày chăm chú, rồi quăng xuống đất tức thì
và bò về phía thảm cỏ bên ngoài tấm khăn trải. David ngắm thằng bé
giật một nắm cỏ dại cho vào miệng, những đường nét nhỏ xíu trên
khuôn mặt thoáng ngạc nhiên trước mùi vị của cỏ. Đột nhiên, David
thấy cồn lên ước muốn bố anh vẫn còn sống để nhìn thấy con trai anh.

“Món này ghê quá hả?” anh dịu dàng nói, đoạn lau sạch mấy lá cỏ

cùng nước dãi lem nhem trên cằm Paul. Norah lúi húi bên cạnh anh,
lặng lẽ và nhanh nhẹn bày đồ bạc cùng khăn ăn ra. Anh vẫn quay mặt
đi; anh không muốn nàng nhìn thấy mình đang xao động dữ dội đến
thế. Anh rút trong túi ra một mẩu hốc tinh, Paul bèn giơ cả hai tay chộp
lấy, xoay xoay nó trong tay.

“Lỡ thằng bé cho cục đá vào mồm thì sao?” Norah nói, đoạn ngồi

xuống bên anh, gần đến mức anh có thể cảm thấy hơi ấm phả ra từ
người nàng, mùi mồ hôi và xà phòng thơm tỏa ngập không gian.

“Chắc không đâu,” anh nói, lấy lại cục đá và đưa Paul một chiếc

bánh quy. Mẩu hốc tinh ấm và ướt. Anh giơ nó lên đập thật mạnh
xuống đá, khối hốc tinh vỡ ra để lộ lớp nhân tím lấp lánh tựa pha lê.

“Đẹp quá,” Norah thì thầm, đảo nhẹ nắm vụn trong tay.

“Biển cổ đấy,” David nói. “Qua nhiều thế kỷ nước đọng lại bên trong

và hóa thành những tinh thể.”

Cả nhà ăn uống uể oải, rồi cùng nhau đi nhặt dâu dại chín mềm

đượm nắng mặt trời ấm áp. Paul vốc từng nắm cho vào mồm, nước dâu
chảy dọc cổ tay thằng bé. Hai con diều hâu lừ đừ đảo qua đảo lại trên
bầu trời xanh sâu thẳm. Ù ù, Paul vừa nói vưa giơ cánh tay mũm mĩm
lên chỉ trỏ. Lát sau, thằng bé ngủ thiếp đi, Norah đặt cu cậu nằm trên
khăn trải trong bóng râm bụi cỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.