CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 15

“Anh đã gọi cho Bentley trước khi đi,” anh nói, nhắc tên đồng nghiệp
của mình, một bác sĩ sản khoa. “Anh đã hẹn gặp anh ta ở phòng khám.
Mình sẽ đến đấy. Chỗ ấy gần hơn.”

Nàng im lặng trong chốc lát, tay bấu chặt lấy mặt táp lô trong lúc

thở dốc giữa một cơn co thắt. “Miễn sao em không phải sinh con trong
cái xe cổ lỗ này là được,” cuối cùng nàng cũng cất nên lời, gắng pha trò.
“Anh biết là em ghét chuyện đó thế nào rồi đấy.”

Anh mỉm cười, nhưng anh biết nỗi sợ hãi của nàng là thật, và anh

chia sẻ điều đó.

Ngăn nắp, kiên định: ngay cả trong lúc nguy cấp anh vẫn không thay

đổi được bản chất của mình. Anh dừng hẳn xe ở tất cả các chốt đèn đỏ,
bật đèn xi nhan báo rẽ trên những con phố vắng tanh. Cứ vài phút nàng
lại siết chặt tay trên mặt táp lô và thở dốc, điều đó khiến anh nuốt
nước bọt và liếc sang phía nàng, cảm giác bồn chồn trong đêm hôm đó
nhiều hơn bất cứ cơn lo lắng nào anh còn nhớ nổi. Bồn chồn hơn cả
ngày đầu tiên ở lớp giải phẫu, cơ thể của một chàng trai trẻ bị lột trần
để hé lộ những bí mật của nó. Bồn chồn hơn cả trong ngày cưới, gia
đình nàng đứng kín một phía giáo đường, còn phía bên kia thì chỉ lèo
tèo vài đồng nghiệp của anh. Bố mẹ anh đều đã qua đời, em gái anh
cũng vậy.

Có duy nhất một chiếc xe trên bãi đỗ xe của phòng khám, chiếc

Fairlane màu xanh lơ của cô y tá, bảo thủ, thực dụng và mới hơn chiếc
của anh. Anh cũng đã gọi cho cả cô ta nữa. Anh vòng xe vào trước cửa
và đỡ vợ ra ngoài. Giờ đã đến được phòng khám an toàn, cả hai đều hồ
hởi cười vang khi bước dưới ánh đèn rực rỡ trong phòng chờ.

Cô y tá gặp họ ngay sau đó. Giây phút nhìn thấy cô, anh biết có điều

gì đó không ổn. Cô có đôi mắt xanh to trên khuôn mặt hơi tái, có lẽ
tầm bốn mươi nhưng cũng có thể chỉ mới hai lăm, và mỗi khi có điều gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.