CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 150

“Đừng cáu, David. Đấy chỉ là một kiểu đối phó tình huống thôi, phải

không? Nếu thế em sẽ không nói gì liên quan đến con bé nữa. Nhưng
em không rút lại đâu. Những gì em vừa nói là sự thật.”

Anh thở dài.

“Đừng làm hỏng ngày vui này, Norah,” cuối cùng anh nói.

“Em có làm gì đâu,” nàng nói, đoạn quay đi. Nàng nằm xuống tấm

khăn trải và nhắm mắt lại. “Em hoàn toàn hài lòng về ngày hôm nay.”

Anh nhìn nàng một lúc, ánh nắng rực sáng trên mái tóc vàng của

nàng, lồng ngực nàng nhô lên rồi hạ xuống nhịp nhàng theo từng hơi
thở. Anh muốn lại gần và lần tay theo những đường cong tinh tế trên
xương sườn nàng; anh muốn hôn lên những mấu khớp nơi các đốt
xương gặp nhau rồi từ đó tỏa rộng ra như một đôi cánh.

“Norah,” anh nói. “Anh không biết phải làm sao. Anh không biết em

muốn gì.”

“Không,” nàng đáp. “Anh không biết đâu.”

“Em có thể nói cho anh biết mà.”

“Em nghĩ em nói được. Có lẽ em sẽ nói. Họ có yêu nhau nhiều

không?” đột nhiên nàng hỏi, mắt vẫn không mở ra. Giọng nói của nàng
vẫn dịu dàng và bình thản, nhưng anh cảm nhận được sự căng thẳng
đang lan dần trong không gian. “Bố mẹ anh ấy?”

“Anh không biết nữa,” anh đáp chậm rãi, thận trọng, cố gắng xác

định động cơ gì khiến nàng hỏi một câu như thế. “Họ yêu nhau. Nhưng
bố anh thường xuyên phải đi xa. Anh cũng nói rồi đấy, cuộc sống của
họ vất vả lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.