CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 204

“Em biết là anh sẽ không thích mà,” Norah nói.

“Ý em là sao cơ? Anh đã bảo em nhận việc rồi mà.”

“Ý em nói là cách anh nói cơ. Anh cứ thử nghe mà xem.”

“Chà, vậy em muốn sao đây?” anh nói, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh,

vì Paul. “Khó mà không cảm thấy những lời này có tính tiêu cực lắm.”

“Chỉ tiêu cực nếu liên quan đến anh thôi,” nàng đáp. “Đấy là điểm

anh vẫn chưa hiểu. Nhưng nó không liên quan đến anh. Vấn đề ở đây là
tự do. Vấn đề là em nên có cuộc sống cho riêng mình. Em chỉ mong
sao anh có thể hiểu cho em.”

“Tự do?” anh nói. Hẳn nàng đang ám chỉ em gái mình, anh đoan

chắc là thế. “Em nghĩ có ai được tự do không, Norah? Em có nghĩ anh
tự do không?”

Im lặng rất dài, và anh cảm thấy nhẹ nhõm khi Paul phá tan bầu

không khí ấy.

“Chẳng có con chim nào cả, bố ạ. Toàn là hươu cao cổ thôi.”

“Thật hả? Bao nhiêu con?”

“Sáu.”

“Sáu con! Cha chả! Con xem nốt tai kia xem.”

“Có voi trong lỗ tai mất rồi,” David nói, rồi lấy lại chiếc ống nghe.

“Ta phải về nhà ngay mới được.” Anh cố nở một nụ cười, rồi ngồi xổm
xuống nhấc Paul lên, cùng cái tay bó bột. Khi anh cảm nhận được sức
nặng của con trai mình, hơi ấm của cánh tay trần lành lặn vòng quanh
cổ anh, David lại thả mình trong suy tư, tự hỏi liệu cuộc sống của họ sẽ
ra sao nếu sáu năm trước anh quyết định làm khác đi. Tuyết đã rơi và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.