CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 230

Sao, sao không thử? cô sẽ nói thế cho mà xem. Thật mà, chị Norah,

sao không thử đi?

Chị là phụ nữ có gia đình rồi, Norah đáp, rồi quay người nhìn ra cửa

sổ, nhìn cát trôi lấp lóa, háo hức chờ nghe em gái bẻ lại mình.

Norah, trời ơi là trời, chị chỉ sống có một lần. Sao không cho phép

bản thân vui thú chút đỉnh nhỉ?

Norah đứng dậy, khẽ nhón chân trên những tấm ván sàn cũ mòn, tự

đi pha cho mình một cốc gin và tonic với chanh. Nàng ngồi trên chiếc
xích đu ngoài hiên, uể oải tận hưởng làn gió mát, nhìn David ngủ, dạo
này anh đã trở nên quá đỗi xa lạ với nàng. Những nốt nhạc từ cây đàn
ghi ta của Paul bồng bềnh trong không trung êm ả. Norah tưởng tượng
ra thằng bé, chân bắt chữ ngũ trên chiếc giường hẹp, đầu cúi xuống
chăm chú trên chiếc đàn Almansa yêu quý, món quà của David trong
dịp sinh nhật vừa rồi. Đó là một cây đàn xinh xắn, cần đàn bằng gỗ
mun, sườn và mặt sau bằng gỗ hồng, chốt lên dây bằng đồng thau.
David đã thử, cùng Paul. Anh ép Paul chơi thể thao có phần quá quắt,
quả có vậy, nhưng anh cũng dành thời gian đưa Paul đi câu cá hay cuốc
bộ trong rừng, hoặc chìm đắm vào những cuộc tìm kiếm đá bất tận.
Anh đã dành rất nhiều giờ tìm hiểu về cây đàn ghi ta này, đặt làm tại
một công ty trên tận New York, khuôn mặt tràn đầy niềm vui sướng
không nói nên lời khi Paul trịnh trọng nhấc cây đàn từ trong hộp ra.
Nàng nhìn David, đang ngủ phía bên kia hiên nhà, cơ mặt giật giật một
bên má. David, nàng thì thầm, nhưng anh không nghe thấy. David,
nàng lại nói, giọng to hơn một chút, nhưng anh không mảy may động
đậy.

Đến bốn giờ nàng nhổm dậy, đầu óc vẫn còn mơ màng. Nàng chọn

một cái váy cotton chấm hoa, thắt eo, với hai sợi dây mảnh vắt ngang
vai. Nàng quàng tạp dề và bắt tay vào nấu nướng, những món đơn giản,
nhưng sang trọng: sò hấp ăn kèm bánh tráng giòn, ngô vàng còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.