CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 255

mà lại có chuyện gì xảy ra thế nhỉ? Em không hiểu.” Nàng thở dài. “Bọn
trẻ mới lớn này. Em phải nói chuyện với nó mới được.”

“Không,” anh nói. “Để anh.”

Anh đi lên cầu thang mà không bật đèn, và khi tới trước cửa phòng

Paul anh dừng lại một lúc lâu trong bóng tối, nhớ lại đôi bàn tay của
con trai mình lướt trên những phím đàn với độ chính xác tinh tế đến
nhường nào, lấp đầy gian thính phòng rộng lớn bằng âm nhạc. Nhiều
năm trước anh đã sai; anh đã sai lầm khi giao con gái mình cho
Caroline Gill. Anh đã chọn, và giờ anh đứng đây, đêm nay, trong bóng
tối bên ngoài căn phòng của Paul. Anh gõ cửa, nhưng Paul không trả
lời. Anh lại gõ, thấy vẫn không có động tĩnh gì, David bước tới tủ sách,
tìm thấy chiếc đinh nhỏ anh vẫn để đó và cắm vào lỗ khóa trên nắm
đấm cửa. Có tiếng cách nhẹ, cánh cửa mở ra khi anh vặn nắm đấm. Anh
không ngạc nhiên khi thấy căn phòng trống không. Lúc anh bật đèn
lên, một cơn gió tràn vào thổi tấm rèm trắng nhạt bay tung lên chạm
trần.

“Nó đi rồi,” anh nói với Norah. Nàng vẫn ở trong bếp, đứng khoanh

tay lại, chờ ấm trà sôi.

“Đi rồi?”

“Qua cửa sổ. Trèo cây xuống, nhiều khả năng là thế.”

Nàng úp tay lên mặt.

“Em có nghĩ ra nó đi đâu không?”

Nàng lắc đầu. Ấm nước bắt đầu reo nhưng nàng không phản ứng

ngay, và rồi tiếng rít khẽ nhưng dai dẳng tràn ngập khắp căn phòng.

“Em không biết. Có lẽ là đi với thằng Duke.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.