CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 261

chạm được vào nó, và khi ấy con biết rằng mọi thứ luôn được kết nối
với những thứ khác nữa kia.”

Rồi nó quay gót và bước ra khỏi buồng tối.

“Paul!” David gọi với theo, nhưng con trai anh đã nện từng bước

chân thình thịch giận dữ trên những bậc thang bên ngoài. David ra
đứng bên cửa sổ, nhìn nó chạy dưới ánh trăng, lên cầu thang phía sau
rồi biến vào trong nhà. Một lát sau ánh đèn sáng lên trong phòng nó,
và những nốt nhạc chuẩn xác của Segovia tuôn trào khắp không gian,
trong trẻo và tinh tế.

David, nhẩm lại trong đầu cuộc trò truyện giữa hai bố con, tính xem

có nên đuổi theo nó hay không. Anh muốn được kết nối với Paul, để có
được giây phút hai bố con thấu hiểu lẫn nhau, nhưng những ý định tốt
đẹp ban đầu lại bị bóp méo, chỉ còn tranh cãi và xa cách. Sau một lát,
anh quay gót trở lại buồng tối. Ánh đèn đỏ mờ mờ giờ rất dịu. Anh nghĩ
lại những gì mình đã nói với Paul – rằng thế giới được cấu thành từ
những thứ bị ẩn giấu, những bí mật; được xây dựng trên những đốt
xương không bao giờ nhìn thấy ánh sáng. Đúng là anh đã từng kiếm tìm
sự đồng nhất, như thể nét tương xứng cơ bản giữa hoa tulip và lá phổi,
mạch máu và cây cối, cơ thể và vạn vật, có thể hé lộ một mô thức mà
anh hiểu được. Nhưng thực tế không phải vậy. Trong vài phút nữa anh
sẽ vào nhà và uống một cốc nước. Anh sẽ đi lên gác và thấy Norah đã
ngủ, và anh sẽ đứng đó ngắm nàng – điều bí ẩn ấy, con người mà anh
chưa bao giờ thực sự hiểu, nằm cuộn tròn quanh những bí mật của
nàng.

David bước tới chỗ tủ lạnh nhỏ nơi anh bảo quản hóa chất và phim

chụp. Chiếc phong bì được giấu kín ở tít trong cùng, đằng sau mấy cái
chai. Trong đó chứa đầy những tờ hai mươi đô, mới cứng và lạnh ngắt.
Anh đếm mười, rồi hai mươi tờ, và cất chiếc phong bì trở lại, phía sau
những chai lọ. Những tờ giấy bạc nằm gọn ghẽ trên mặt quầy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.