CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 281

“Paul,” ông nói. “Cái quái gì đây?”

Paul ngồi dậy, cố gắng định hình xem mình đang ở đâu và chuyện gì

đã xảy ra. Những tấm ảnh và phim rách nát vung vãi khắp sàn nhà, lấm
lem những vết chân đầy bùn đất. Những cuộn phim âm bản bung ra
như suối. Mảnh thủy tinh vỡ vương khắp phòng, để lại những vết rạch
sâu hoắm trên sàn nhà. Nỗi sợ hãi tràn ngập trong Paul; nó cảm thấy
như mình sắp nôn thốc nôn tháo. Nó đưa tay lên che mắt để tránh ánh
nắng chói chang buổi sáng.

“Chúa ơi, Paul!” bố nó vẫn đang nói. “Chuyện gì xảy ra ở đây thế?”

Cuối cùng ông bước ra khỏi luồng sáng, khom người ngồi xổm xuống.
Ông nhặt tấm ảnh chụp gia đình xa lạ kia lên từ mớ hỗn độn trên sàn
nhà và ngắm nhìn nó một lát. Sau đó ông ngồi tựa lưng vào tường, tấm
ảnh vẫn cầm trên tay, và nhìn quanh phòng.

“Chuyện gì đã xảy ra ở đây thế con?” ông hỏi lại, giọng nhẹ nhàng

hơn.

“Có mấy đứa bạn đến chơi. Con nghĩ là mọi việc hơi vượt quá tầm

kiểm soát.”

“Ừ,” bố nói. Ông áp tay lên trán. “Duke có ở đây không?”

Paul ngập ngừng, rồi gật đầu. Nó cố ngăn nước mắt, và mỗi lần nhìn

vào đống giấy tờ rách nát, có gì đó siết chặt trong lồng ngực nó như
một nắm đấm.

“Con có làm chuyện này không, Paul?” bố hỏi, giọng ông mềm mỏng

một cách kỳ lạ.

Paul lắc đầu. “Không ạ. Nhưng con đã không ngăn tụi nó.”

Bố gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.