CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 300

Cô ngồi trong im lặng, ngắm nhìn xe cộ lao đi trên đường cao tốc.

“Anh ấy không muốn giữ con bé,” cô nói. “Anh ấy định đưa nó đến

một nhà cứu tế – một viện làm phúc. Anh ấy nhờ em đưa con bé đến,
và em đã làm theo. Nhưng em không thể bỏ nó ở đấy. Đó là một nơi
kinh khủng.”

Al không nói năng gì một lúc lâu. “Anh đã được nghe nhiều thứ như

thế,” cuối cùng anh cất lời. “Anh đã được nghe những câu chuyện tương
tự dọc đường. Em dũng cảm lắm, Caroline ạ. Em đã làm đúng. Khó mà
tưởng tượng nổi Phoebe phải lớn lên ở một nơi như thế.”

Caroline gật đầu, nước dâng đầy mắt cô. “Em xin lỗi, Al. Lẽ ra em

nên nói cho anh biết từ nhiều năm trước.”

“Caroline,” anh nói. “Chuyện đó như nước chảy qua cầu rồi còn gì.”

“Anh nghĩ em nên làm thế nào đây?” cô hỏi. “Ý em là, về lá thư kia.

Em có nên trả lời không? Để anh ấy gặp con bé chăng? Em không biết
nữa, chuyện này đã giày vò em suốt cả tuần nay. Lỡ anh ta mang con
bé đi thì sao?”

“Anh không biết phải nói gì với em mới phải,” anh đáp, chậm rãi.

“Anh không có quyền quyết định.”

Cô gật đầu. Cũng phải thôi, đó là hậu quả của việc giữ kín bí mật

này cho riêng mình.

“Nhưng anh sẽ ủng hộ em,” Al nói thêm, siết chặt tay cô. “Bất cứ

điều gì em cho là tốt nhất, anh sẽ ủng hộ em và Phoebe một trăm phần
trăm.”

“Cảm ơn anh. Em đã rất lo lắng.”

“Em lo lắng quá nhiều về những thứ không đâu, Caroline ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.