CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 303

Đầu Caroline ong lên. Liệu con bé sẽ thành người như thế nào đây?

“Này, Phoebe, bánh của con đây. Mẹ con mình sẽ nói chuyện con

mèo sau, được không?”

“Con muốn có một con mèo,” Phoebe lại nằn nì.

“Để sau đi.”

“Con mèo,” Phoebe nói.

“Chết tiệt,” lòng bàn tay Caroline đập mạnh lên mặt quầy bếp, khiến

hai mẹ con đều giật bắn mình. “Đừng có nói chuyện con mèo với mẹ
nữa. Con không nghe thấy à?”

“Ngồi ngoài hiên,” Phoebe nói, mặt rầu rĩ. “Ngắm mưa.”

“Con muốn gì? Nói cả câu đi.”

“Con muốn ra ngồi ngoài hiên ngắm mưa ạ.”

“Thế thì con bị cảm lạnh mất.”

“Con muốn...”

“Rồi, tốt thôi,” Caroline ngắt lời, phẩy tay. “Tốt thôi. Ra ngoài đi,

ngồi trên hiên. Ngắm mưa. Gì cũng được.”

Cánh cửa mở ra và đóng lại. Caroline nhìn ra ngoài thấy Phoebe

đang ngồi trên xích đu trên hiên nhà với tán ô xòe ra và chiếc bánh
nướng đặt trong lòng. Cô giận chính mình vì đã nổi nóng. Không phải
do Phoebe. Chỉ là vì Caroline không biết phải trả lời David Henry như
thế nào, và cô thấy e sợ.

Cô gom lại album ảnh và những bức ảnh lẻ cô định phân loại rồi

ngồi trên sofa nơi có thể để mắt trông Phoebe, bị bao phủ bởi chiếc ô,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.