CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 304

đang đu đưa trên chiếc xích đu trên hiên nhà. Cô rải những tấm ảnh
mới chụp gần đây lên bàn uống cà phê, xé ra một tờ giấy và viết cho
David.

Phoebe vừa được làm lễ Kiên tín hôm qua. Con bé trông rất dễ
thương trong bộ váy trắng vải lưới và ruy băng hồng. Nó còn biểu
diễn cả một bài đơn ca ở nhà thờ. Tôi gửi kèm một tấm ảnh chụp
bữa tiệc chúng tôi vừa tổ chức trong vườn. Khó mà tin nổi con bé
đã lớn đến thế, và tôi bắt đầu lo lắng về tương lai của nó. Tôi cho
rằng đó là điều anh cũng đã nghĩ tới vào cái đêm anh đưa nó cho
tôi. Tôi đã phải đấu tranh rất vất vả trong suốt những năm qua và
đôi lúc tôi cảm thấy sợ hãi trước những điều có thể xảy ra tiếp
theo, tuy nhiên...

Viết đến đây cô dừng lại, tự hỏi không hiểu động cơ gì khiến cô trả

lời. Không phải vì tiền. Từng đồng lẻ trong số đó đã được gửi vào ngân
hàng, trong suốt những năm qua Caroline đã tiết kiệm được gần 15.000
đô la, tất cả Phoebe đều được hưởng. Có lẽ đó đơn giản là một thói
quen cũ, hoặc chỉ để giữ cho mối liên hệ giữa hai người tiếp tục tồn tại.
Có lẽ Caroline chỉ đơn giản muốn anh hiểu được anh đã bỏ lỡ những
gì.

Đây này, cô muốn túm lấy cổ áo David Henry mà nói, con gái anh

đấy: Phoebe, mười ba tuổi, nụ cười trên khuôn mặt nó rạng rỡ như mặt
trời ấy.

Cô đặt bút xuống, nghĩ đến Phoebe trong bộ váy trắng, hát cùng

dàn đồng ca, tay ôm con mèo. Làm sao cô có thể nói cho anh tất cả
những điều này mà không tôn trọng yêu cầu muốn gặp con gái của
anh? Ngộ nhỡ anh đến đây, sau ngần ấy thời gian, thì chuyện gì sẽ xảy
ra đây. Cô không nghĩ mình còn yêu anh nữa, nhưng có lẽ là còn. Có lẽ
cô vẫn còn giận anh nữa, vì những lựa chọn mà anh đã theo, vì đã
không bao giờ thực sự nhìn ra con người của cô. Cô hoang mang khi
khám phá ra những trăn trở đó trong trái tim mình. Nếu rốt cuộc anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.