CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 409

cho bà lần này. Ông có thể lái xe đi và để mặc quá khứ. Và đó là điều
ông đã làm, rốt cuộc, ông đã lái xe cả đêm xuyên vùng Ohio bằng
phẳng.

***

“Cháu không hiểu.” Rosemary nhìn ông. “Sao chú không hứa được?

Đấy là việc nên làm cơ mà.”

“Nó sẽ gây ra quá nhiều đau đớn.”

“Chú làm sao biết được chuyện gì sẽ xảy ra nếu không thử làm.”

“Nhưng chú có thể đoán được.”

“Nhưng chú David à – hứa với cháu là chú sẽ suy nghĩ về việc đó đi?”

“Ngày nào chú cũng nghĩ về nó.”

Cô bối rối lắc đầu, rồi nở một nụ cười nhẹ nhàng, buồn bã. “Thế thì

thôi vậy. Còn một chuyện nữa.”

“Ừ?”

“Stuart và cháu sắp làm đám cưới.”

“Cháu vẫn còn quá trẻ để lập gia đình mà,” ông đáp ngay, và cả hai

người cùng cười phá lên.

“Cháu già khọm như những ngọn đồi rồi ấy chứ,” cô nói. “Quá nửa

thời gian cháu đều cảm thấy thế.”

“Ừ,” ông đáp. “Thôi lại chúc mừng cháu vậy. Không bất ngờ lắm,

nhưng cũng là tin vui.” Ông nghĩ đến Stuart Wells, cao ráo, dáng thể
thao. Lực lưỡng là từ hiện lên ngay trong đầu ông lúc ấy. Stuart là bác
sĩ chuyên khoa hô hấp. Anh ta đã yêu Rosemary nhiều năm nay, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.