CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 78

trong tích tắc. Cô mò mẫm trong bóng tối mà như bơi trong nước, mệt
mỏi nhưng có chủ đích: cô thay tã cho Phoebe, ủ ấm bình sữa, dồn hết
tâm sức vào đứa bé trong tay mình và những nhiệm vụ trước mắt – cực
kỳ cấp thiết, cực kỳ tốn thì giờ và không thể không làm – những nhiệm
vụ mà giờ chỉ mình cô có thể hoàn thành, những nhiệm vụ không thể
trì hoãn một giây phút nào.

***

Caroline tỉnh dậy trong ánh sáng chói chang với mùi trứng và thịt

muối thơm ngào ngạt. Cô vùng dậy, xỏ tạm chiếc áo choàng và cúi
xuống chạm vào bầu má êm mượt của con bé. Sau đó cô đi xuống bếp,
thấy Al đang phết bơ lên bánh mì.

“A, chào cô,” anh ta ngước lên. Mái tóc của anh đã được chải vuốt

nhưng vẫn còn hơi bờm xờm. Sau đầu anh ta lộ ra một đốm hói nhỏ,
quanh cổ lủng lẳng một sợi dây chuyền có mặt trái tim. “Hy vọng cô
không khó chịu vì sự tùy tiện của tôi. Hôm qua tôi còn chưa kịp ăn tối.”

“Thơm quá,” Caroline nói. “Tôi cũng đang đói meo đây.”

“À, vậy hả,” vừa nói anh ta vừa đưa cô một tách cà phê. “May mà tôi

làm nhiều. Cô có căn nhà xinh xắn gọn gàng quá. Đẹp mà lại sạch sẽ
nữa.”

“Anh có thích không?” cô hỏi. Cà phê thơm và đậm hơn so với thứ

cà phê ngày thường cô vẫn pha. “Tôi đang tính chuyển đi.”

Những lời ấy làm chính cô cũng phải ngạc nhiên, nhưng dường như

từng lời nói ra đều là thật. Ánh sáng ban ngày chiếu xiên ngang tấm
thảm nâu sẫm và cả trên tay vịn chiếc sofa cô ngồi. Nước chảy nhỏ giọt
trên mái hiên phía ngoài. Cô đã dành dụm tiền của trong bao năm trời,
đã tưởng tượng đến lúc mình sống trong một căn nhà riêng hay dự
phần vào một cuộc phiêu lưu mạo hiểm nào đó, và giờ thì cô ngồi đây:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.