CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 83

Tôi nghĩ vì tôi là y tá nên chắc vợ chồng cậu ấy cũng thấy yên tâm hơn.
Tôi hy vọng cô không phiền vì con bé quấy khóc.”

Trong vài phút sau đó Lucy chỉ biết câm lặng vì sững sờ, và Caroline

bỗng hiểu cảm giác khoan khoái – thứ quyền năng – sau khi tung một
vố bất ngờ đến vậy.

“Ôi trời, khổ thân em họ chị và vợ cậu ấy! Đứa bé được mấy tuổi

rồi?”

“Chỉ mới ba tuần tuổi thôi,” Caroline đáp, sau đó, trong lòng phấn

khích, cô đứng dậy. “Đợi ở đây nhé.”

Cô vào phòng ngủ và bế Phoebe từ chiếc ngăn kéo bàn trang điểm,

cố giữ cho mấy lớp chăn quấn chặt quanh người con bé.

“Con bé xinh không này?” vừa hỏi cô vừa ngồi xuống cạnh Lucy.

“Ôi, xinh thật. Em bé đáng yêu quá đi mất!” Lucy kêu lên, nói rồi

cầm lấy bàn tay nhỏ xinh của Phoebe.

Caroline mỉm cười, bất chợt trong lòng trào dâng cảm giác vừa tự

hào vừa mãn nguyện. Những đặc điểm cô đã thấy trong phòng sinh –
đôi mắt xếch, cái mặt hơi phẳng – đã trở nên quá đỗi thân thương, tới
mức cô hầu như chẳng còn để ý đến nữa. Còn Lucy, với con mắt của
dân ngoại đạo, không hề nhận ra những nét ấy. Phoebe cũng giống như
mọi đứa trẻ bình thường, nhạy cảm, dễ thương, và hay đòi hỏi.

“Tôi thích ngắm nó lắm,” Caroline thú thật.

“Ôi, bà mẹ tội nghiệp,” Lucy thì thầm. “Liệu cô ấy có sống được

không chị?”

“Không ai biết cả,” Caroline trả lời. “Phải chờ thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.