CON GÁI NGƯỜI GIỮ KÝ ỨC - Trang 91

thiện, còn căn hộ giao cho công ty dịch vụ vệ sinh dọn dẹp. Cô đã cắt
cả hợp đồng điện nước và hợp đồng đặt báo, cũng như viết thư yêu cầu
đóng các tài khoản của mình tại ngân hàng.

Caroline ngồi nhấm nháp cà phê và chờ đợi, cho tới khi nghe thấy

tiếng sập cửa ở tầng dưới và tiếng xe của Lucy rồ ga phóng đi. Rất
nhanh, cô bế Phoebe lên nhưng rồi đứng nán lại một lúc trên ngưỡng
cửa căn hộ nơi cô đã sống bao nhiêu năm đầy hy vọng, những năm
tháng ấy bỗng chỉ còn như một giây phút thoáng qua, như thể nó chưa
bao giờ tồn tại vậy. Cuối cùng cô đóng chặt cánh cửa và đi xuống.

Cô đặt Phoebe vào một cái hộp để ở băng ghế sau và lái xe vào

thành phố, đi qua khu phòng khám với những bức tường quét sơn màu
ngọc lam với mái ngói màu cam, qua ngân hàng và mấy tiệm giặt ủi và
cả trạm xăng cô rất ưa thích. Khi lái đến nhà thờ cô dừng xe lại trên
phố và để Phoebe ngủ yên trong xe. Trong sân nhà thờ có nhiều người
hơn cô tưởng, cô đứng lại phía ngoài, vẫn đủ gần để nhìn thấy cái gáy
của David Henry đỏ ửng vì giá rét, và mái tóc của Norah Henry đã được
vấn lại theo một kiểu cách rất trang nghiêm lịch sự. Không ai để ý đến
Caroline. Gót giày của cô ngập lút trên vũng bùn bên rìa vỉa hè. Cô cố
giảm trọng lượng lên mấy đầu ngón chân và chợt nhớ lại thứ mùi ẩm
mốc của nhà cứu tế mà bác sĩ Henry đã chỉ cô đến tuần trước. Nhớ cả
người phụ nữ mặc áo choàng, những lọn tóc rơi tan tác trên sàn nhà.

Từng câu nói trôi đi giữa không gian buổi sáng tĩnh lặng.

Đêm sáng rõ như ngày; bóng tối và ánh sáng đối với Người cũng

như nhau.

Caroline đã từng thức dậy vào những giờ thất thường nhất. Cô đã

đứng bên cửa sổ bếp ăn bánh quy ngay giữa đêm khuya. Ngày và đêm
đối với cô không còn phân biệt rạch ròi nữa, cái khuôn mẫu tẻ nhạt của
cuộc sống thường ngày cuối cùng cũng bị phá bỏ hoàn toàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.