CON GÁI THẦY LANG - Trang 100

con có thể quay về Trung Quốc con sẽ hoàn thành tâm nguyện của mình.
Cám ơn dì đã nhắc nhở con".

Ruth ngạc nhiên về điều cô đã viết. Làm sao mà một hình vuông có

thể nói nhiều như thế? Có phải có một hồn ma trong phòng? Có cái gì trong
tay cô và trong cái đũa? Tại sao tay cô lại run rẩy?

"Bởi vì con không có cơ hội trở lại Trung Quốc trong một thời gian

dài" bà Lưu Linh tiếp tục "con hy vọng dì sẽ tha thứ cho con. Xin dì hiểu
rằng đời con chỉ còn đau khô từ khi dì từ bỏ con. Đó là lý do tại sao con xin
dì lấy đi cuộc sống của con cứu lấy cuộc sống con gái con nếu như lời
nguyền không thể thay đổi được. Con biết là tai nạn mới rồi của nó là một
lời cảnh cáo."
Ruth đánh rơi chiếc đũa. Người đàn bà với mớ tóc đẫm máu muốn giết nó!
Nếu điều đó là đúng thì cái ngày ở sân trường ấy nó đã suýt chết. Nó cũng
đã nghĩ thế và điều đó là đúng.

Bà Lưu Linh nhặt chiếc đũa lên cố nhét vào tay nó. Nhưng Ruth đã

nắm chặt tay lại, nó phủi cát trên khay đi. Mẹ nó lại gom lại và tiếp tục thổn
thức những câu vô nghĩa "Con thật sung sướng khi cuối cùng dì đã tìm thấy
con. Con đã đợi dì bao nhiêu năm qua. Bây giờ chúng ta có thể nói chuyện
với nhau. Hàng ngày dì có thể hướng dẫn con. Hàng ngày dì sẽ bảo con làm
sao điều khiển cuộc đời con như là con phải làm". Bà Lưu Linh quay về
phía Ruth. "Xin bà hãy đến đây hàng ngày". Ruth lắc đâu, cô bé cố trượt
khỏi ghế. "Nói đi" bà Lưu Linh khăng khăng rồi đập vào cái bàn đặt khay
cát. Và lúc đó Ruth chợt lấy lại giọng nói của mình "Không", nó nói to.
"Con không thể".

"Ôi trời! Bây giờ con có thể nói lại được rồi" mẹ cô chuyển sang tiếng

Anh. "Dì Báu đã chữa cho con phải không?"

Ruth gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.