CON GÁI THẦY LANG - Trang 99

Đôi mắt của Ruth mở thật lớn. Trong trí tưởng tượng của cô con ma

tóc dài đi dao trong những vòng tròn.

"Con đi xuống hẻm núi. Con tìm, tìm mãi. Ôi con phát điên vì đau

khổ. Nếu như con tìm ra dì con sẽ mang xương của dì vào hang và chôn cất
dì chu đáo".

Ruth cảm thấy có cái gì chạm vào vai cô, và cô nhảy dựng lên. "Hỏi

bà xem có hiểu tất cả những điều mà mẹ nói không". Bà Lưu Linh ra lệnh
"Hỏi bà xem liệu vận may của mẹ có thay đổi không. Có phải lời nguyền
đã qua rồi không? Chúng ta có an lành không? Viết câu trả lời ra cho mẹ".

Lời nguyền nào? bây giờ Ruth nhìn chằm chằm vào khay cát, hoang

mang cho rằng khuôn mặt của người chết sẽ hiện lên trong một ao máu đào.
Câu trả lời nào mẹ muốn nghe đây? Liệu câu trả lời 'đúng' có nghĩa là lời
nguyền đã qua không? Hay lại có nghĩa là nó vẫn còn? Cô bé đặt cái đũa
xuống mặt cát và không biết viết gì, cô vẽ hai đường thẳng song song. Cô
vẽ thêm hai đường nữa và làm thành một hình vuông.

"Khẩu!" mẹ cô kêu lên, vẽ một hình vuông. "Đây là chữ chỉ cái

miệng." Bà nhìn Ruth chăm chăm. "Con viết ra từ này mà thậm chí con
không biết viết một chữ tiếng Hoa như thế nào! Con có cảm thấy dì Báu
cầm tay con hướng dẫn không? Cảm giác ấy thế nào? Nói mẹ nghe đi!"

Ruth lắc đầu. Chuyện gì đang diễn ra đây? Cô muốn kêu lên nhưng

không dám. Cô được coi là không có khả năng thốt lên lời.

"Dì Báu, con cám ơn dì đã giúp con gái con. Tha thứ cho con về việc

nó chỉ nói được tiếng Anh. Thật là khó cho dì trong khi giao tiếp với nó
như vậy. Nhưng bây giờ thì con biết là dì có thể nghe thấy con nói. Dì biết
là con đang nói gì, rằng con ước gì con có thể lấy xương của dì mang về
Chu Khẩu, đến hang Hàm Khỉ. Con sẽ không bao giờ quên đâu. Ngay khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.